Saturday, April 26, 2014

Chuyện tình con gián



Hôm ấy tôi đắn đo hơn mọi ngày. Mặt lên một chiếc áo dài hồng để đi hội chợ gặp một chàng trai chưa bao giờ quen. Người bạn tôi cho biết rằng anh ấy tên Thiện, là một anh chàng có tài, hiền, và đẹp trai, nhưng vẫn chưa có bạn gái cho nên muốn chúng tôi làm quen, biết đau là sẽ thành đôi. Bạn tôi tin tưởng rằng tôi và anh ta rất xứng đôi vừa lứa, chỉ cần cơ hội quen nhau sẽ nhất định có tình cảm. Tôi cũng không biết nghĩ sao vì tôi chưa bao giờ đồng ý với những sắp đặc như thế này. Xưa nay tôi chỉ làm bạn với những anh sinh viên cùng trường mà thôi. Nhưng cũng vì vậy mà trái tim tôi đã bị tổn thương rất nặng, và vẫn còn đang đau lắm. Tâm trí của tôi vẫn còn hổn loạn, không còn suy nghĩ chính chắn nữa. Cũng chắc vì như thế, bạn của tôi đã nghĩ ra cách này để giúp cho tôi quên đi cái quá khứ xót thương đã làm tan nát trái tim tôi. Và cũng vì chính tôi cũng không biết mình phải nên làm gì cho nên tôi cứ theo ý của bạn. Tôi cố bình thản cùng bạn đi đến nơi hẹn để gặp anh ấy.

Trước mắt tôi là một chàng trai cao ráo, tuấn tú, và rất phong độ. Anh ta chào hỏi tôi và đưa tôi đến gần sân khấu để xem chương trình. Tôi đi theo và cố gắng cười nói bình thảng, nhưng tâm trí tôi đã không chú tâm, đang đau đớn nghĩ đến cuộc tình bi thương của tôi. Anh Thiện cũng đang bận rộn với các bạn bè trong ban nhạc chạy lên chạy xuống xì xào với anh.


""Xin lỗi em nhé,"" anh Thiện nhẹ nhàng nói, ""anh phải lên sân khấu một tí vì ban nhạc đang cần một tay đàn."" Tôi gật đầu rồi tiếng lên hàng ghế đầu để xem anh Thiện đàn. Tôi định lấy cơ hội này để ra về không bị mất lòng nhau, vì tôi không còn sức lực để tiếp tục cười nói vu vơ nữa .

Tôi ráng ngước mặt lên sân khuấu và lắng nghe những nốt nhạc vui nhộn ấy, tuy trong lòng cảm thấy trống rỗng. Tôi thấy anh Thiện đang say xưa đàn và hình như đã quên đang có một cô gái ngồi đây chờ đợi anh. Tôi nhón lên định ra về thì thấy trên sân khấu hình như có một con gián đang lang thang bò ngang. Tôi sợ hãi theo dõi con gián bò từ từ đến phía chân của ban nhạc, và nhìn lên để coi thử con gián đang bò tới chân ai . Nhưng bất chợt thấy một ánh mắt lo lắng nhìn lại tôi. Ánh mắt của anh chàng keyboard cũng đang theo dõi con gián và bắt được ánh mắt của tôi. Bất ngờ quá, tôi bật cười, và anh ấy cũng cười theo. Thế là chúng tôi cùng nhau tiếp tục theo dõi con gián kia và cười giỡn với nhau trong thế giới riêng của một đôi bạn thân dù chưa bao giờ quen biết.

Trong lòng tôi bổng nhiên cảm thấy vui lắm. Ánh mắt của anh ấy sao ấm áp quá, và cho tôi một cảm giác rất êm đềm. Trong giây phút ấy, cả thế giới ngoài kia đã biến mất, kể cả nỗi buồn nặng triễu của tôi. Tôi trở thành một đứa bé ngây ngô tung tăng đùa giỡn với một người bạn thân, trong thâm tâm không chút lo âu, buồn phiền. Anh ấy là ai mà sao nụ cười xao xuyến quá. Anh ấy từ đâu đến mà như nắng ấm giữa khung trời bão tuyết.

Tôi không còn theo dõi con gián nữa, mà đa hút hồn với những nốt nhạc vang ra từ cây đàn của anh. Những ngón tay anh như đang nhảy theo điệu nhạc. Nhịp chân của anh say đắm với tất cả tâm hồn chìm trong khúc nhạc. Nụ cười vẫn trên môi anh, một nụ cười tươi tắng thật thà. Một ánh mắt triều mến chỉ cho riêng tôi. Nhưng anh là ai, mà đã xuất hiện mang đến cho tôi những cảm xúc vô thường, mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được, tuy đã tự cho là mình đã một lần yêu rất đậm sau. Như vậy cảm giác này là như thế nào?

Trong lúc nhiều cảm xúc đó, tôi chợt nhớ ra lý do tôi đã đến nơi này. Đã đến lúc tôi phải bỏ đi rồi. Tôi không nỡ nhưng nếu tiếp tục ở lại đó thì sẽ không ổn. Tôi đành phải vội đi, luyến tiếc một cảm giác thật ấm áp êm đềm như một giấc mơ... Có lẽ chỉ là một giấc mơ thôi, hay là một thoáng mơ hồ của một cô gái đang vấp ngã trên đường tình yêu... Người con trai ấy không thể nào có trên đời này...."



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Friday, April 25, 2014

Ôi tình yêu !


Một giờ không nhìn thấy em anh nhớ bởi vì anh đã yêu em. Mặc cho thời gian cứ trôi mau và lặng lờ như chính anh là dòng nước sông dài thầm thì về nơi biển cả. Em bận việc hay em bận cả tấm lòng anh không cần hay biết, không trách cứ mà chỉ biếtt mình chưa gần được em để cùng sẻ chia, và nếu có thể anh sẽ gánh vác đỡ đần cho em, anh và em nguyện cho nhau đôi bờ vai để dựa vào nhau, chung nhau từng hơi ấm và nhịp đập nơi con tim. Em có thấu chăng nồi cơm anh cắm phích điện rồi mà nó lâu sôi, bóng điện anh bật khi mờ khi tỏ, nó thiếu năng lượng từ đâu em biết không?Tô cháo anh ăn một nửa, chỉ vài quả vú sữa thôi , anh vẫn muốn  đợi em về .. Ôi tình yêu lê thê... có lúc anh nhớ em ...lên phâybuc ( facebook) kiếm tìm đợi em trong cập nhật tin. chỉ cần em nói giữa mênh mông, không cần đích danh anh cũng hiểu.Anh cảm ơn em đủ từ hơn những ai đến cùng em.Anh luôn nhớ em, nhớ cả lần đầu tiên trong đời em đã mở rộng tấm lòng : Cảm ơn anh trong tin nhắn facebook. Anh mong em , một lần gặp trên đời, một cái nắm tay, một cái ôm và ngàn nụ hôn đến chết ngất dù là nơi ngã ba , ngã bốn con đường mà chúng ta đang đi. Anh không buông em ,trừ khi em cố tinh buông anh.  



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Thursday, April 24, 2014

Trích nhật kí "Sắp Đốt" của S



".........................GIÂY PHÚT ( trích nhật kí ""Sắp Đốt"" của S)
Níu tay ...''xin e đừng đi vì hôm nay lần gặp cuối......TIM bất giác
sao loạn nhịp kì lạ..hay là...chợt nhận ra YÊU anh..
...........
Em với XR là bạn..bạn thân, XR hay gần gũi em..cho dù em là
người yêu của bạn. Em ko ngại vì thấy yêu ko phải là tội mà, vả
lại em đâu có yêu cả hai, sao phải sợ? Em XR gắn bó..là bạn..là
chị em ...thậm chí là mami của XR.^^
Em và XR hợp nhau nên chưa bao giờ em ngắt 1 cú liên lạc nhỏ
kể từ khi e độc thân vui tính .Em không để ý lắm nhưng bất chợt
đôi lúc hay nghĩ về XR thế này thôi:
'Sao ko gọi cho mình' , ' sao lại out khi chưa nói xong vậy' >!< '
chưa chúc mình ngủ ngon mà ngủ rồi trời'
Hay là ... ''Có người yêu nên quên mình ta? ''
... hàng loạt câu hỏi hay đặt ra lắm nhưng hình như em không
quan tâm mấy vì em chỉ đơn giản nghĩ '' ờ, mình là bạn mà'' ..XR
đi du học ở xa lắm , chứa chổ cho con nhỏ bạn vừa dở hơi vừa hơi
dở như mình hả? ngốc vừa.. Haha, vừa nói vừa cười rồi đi ngủ lại
quên mất.
Nhưng nói vậy chứ ít khi mà XR quên lắm, một ngày không nói
chuyện cho đàng hoàng thì cũng dành ít thời gian để nghe em
khóc, em ăn vạ, em nói đứa này không tốt với em, đứa kia em
không ưa...nhiều lắm..nói chung XR chịu đựng e rất nhiều.
...
XR về..về thăm gia đình và ở Sg khoảng 3 tháng.
Em với XR ngày nào chả gặp. Em với XR đi làm chung mà..
Đủ chuyện.
Em k biết em là cái gì và là đứa có khả năng như thế nào mà e rất
ích kỉ với mọi mối quan hệ của XR . ..e giận mấy ngày khi thấy cô
bé ở trường kia nhắn tin cho XR , em bảo là người yêu thì mới
nhắn như vậy..XR bảo là chị họ hàng..em không tin, e về ngắt
liên lạc và điều tra cho được cho tới khi bạn của XR gọi và chị ấy
thanh minh. XR bảo em lạ lắm, em hay ghen vớ vẩn, nhưng e bảo:
''yêu thương gì ghen, vô duyên""
Rồi em lại bảo cấm XR liên lạc với ai là bạn em ngoại trừ khi cho
phép và cái Fb thật thì ko được phép công khai hoặc nói với bất
kì ai mình biết nhau không thì em chém... nhiều khi nghĩ lại em
ác quá đúng không?em không hiểu tại sao em lại làm vậy,...chỉ vì
em k muốn họ biết ...VÌ.. Họ là gia đình là bạn bè, là mớ rắc rối và
khinh miệt của xã hội. Em sợ họ biết em và XR và em không thể
có đứa con trai nào theo đuổi...và sợ tai tiếng tới ba mẹ của
em,..em ích kỉ lắm... Em có biết rằng mỗi lần em nói vậy thì có 1
người đang đau, đang cố gắng chịu đựng..
Mỗi ngày e vào Fb XR thì thấy stt tâm trạng yêu ai đó, không
quên được ai đó, chuyện đi chơi, đi làm...v..vv
Nhưng e không quan tâm..dính đến làm gì..like hoặc lâu lâu cmt
là đủ rồi. Nhưng mỗi khi bạn e nhắn tin bảo XR quen em thì em
ầm ầm lên. E bảo không phải và lôi XR mắng một trận te tua và
bắt XR phải nói rằng là ai có hỏi thì làm ơn đừng nói quen gì, bảo
đi làm chung vậy được rồi !
Có lần đang ngồi XR quay sang bảo '' khi nảy có người hỏi thì tôi
vừa bảo không biết gì nhỏ đó, nói chuyện vài lần thôi'' ..em thấy
đó chứ...thấy một chút buồn, một chút thở dài, quay sag nhìn em
rồi vội quay sang khác với vài cử chỉ bâng quơ khó hiểu..em
chớp chớp đảo đảo mắt rồi im lặng..hình như em thấy mình hơi
quá, có cần thiết em phải vậy không? Em đag sống thật à? Em
không thấy mình đang là con rối à? Xã hội và những đứa bạn hay
mồm mép kia có giúp em vui khi em buồn, có luôn luôn giúp em
cho dù hoàn cảnh như thế nào không? EM ĐANG TỰ KÌ THỊ CHÍNH
BẢN THÂN MÌNH hay là sợ xã hội kì thị em?
Em không biết...
Nhưng em chỉ luôn thấy có lỗi và nợ rất nhiều, một món nợ khó
nói,...và không trả được...Thế thôi !
Rengggggggg!!
_ ''Sáng mai đi rồi, em không ra cũng được, đỡ buồn hehe'' lại cái
giọng chọc phá nửa mà..
_ ''Sao bảo 3 tuần nửa, kì vậy ?"" Em gắt...
_ '' Phải sắp xếp tí việc học em à, không trễ được''
_ "" xùy , đi đi'' ...e dập máy
Sáng sớm Sài Gòn nóng nóng gì quá trời .. Tắm rồi đi vậy..
7h70' :
_ ''hì. Sao mình em vậy nè "" ..em nhỏ nhẹ..
_ "" em không đi thật hả '' ...XR cười
Im lặng ...
_ '' 3 tiếng nửa ...chắc lâu lắm mới gặp nha Mèo''
_ '' à ..ừ ..dạ ..hì''
Đột nhiên 1 cảm giác rất lạ...ấm lắm...em không biết là em được
ôm từ lúc nào nửa... Chỉ nhận ra khi em sắp ngẹt thở vì ôm quá
chặt...
_ "" C phải vô làm ít thủ tục nha e, chứ không kịp, e mạnh khỏe''
...Sao.. em thấy sao nó đột nhiên quá mức, tất nhiên đây không
phải là lần đầu tiên tiễn XR đi nhưng cảm giác lần này không
giống lần trước mà là giống như mất thứ gì quá quan trọng, không
và không thể nào đánh mất ! Hay là tại vì quen với mọi ngày nghe
toàn câu nói tình cảm mà hôm nay nghe nói một câu quá chi là
ngắn gọn và vẻ lạnh lùng làm mình cảm thấy ngạc nhiên???
_ '' C đi học tốt nha, hehe mai mốt về mua gấu nha..''
Quay lưng đi cho nhanh vì biết mình sắp khóc
_ Níu tay...''xin em đừng đi vì hôm nay lần gặp cuối. ""
Bất giác tất cả những kỉ niệm hơn ba năm ùa về...em đứng
đó ..em không khóc..XR không khóc ...nhưng có gì như khiến cả
hai ngẹn lại...đâu phải nước mắt là thướt đo và có thể nói lên tất
cả ...có những chuyện quá đau không thể khóc mà!, cho dù
MUỘN rồi...!!
Kể ra thì có vẻ sến súa....nhưng lúc đó, ở đó, hoàn cảnh đó, tình
cảm đó mới có thể hiểu được...
Thôi thì quyết định là quyết định mà và em có lí do trong quyết
định của mình.. Mỗi người mỗi cách sống, có duyên chúng ta sẽ
gặp. Và chắc rằng chúng ta sẽ gặp vì chúng ta đã nợ nhau 1 lời
hứa rất to lớn, nợ nhau 1 cái ôm và...1 rẫy kỉ niệm..chúng ta mãi
là bạn...nhưng chưa bao giờ em ngờ tới rằng..em đã có 1 phút
giây ngay lúc níu tay ấy ......''TIM BẤT GIÁC sao loạn nhịp kì
lạ..hay là chợt nhận ra yêu ...anh''
Ms_"



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Anh nhớ em người yêu cũ ạ!



Em à!
...Mình yêu nhau đến nay cũng đã được 1000 ngày rồi em nhỉ, đó là khoảng thời gian thử thách và khó khăn mà anh phải cố gắng vượt qua và đánh đổi tất cả để giữ lấy em. Anh yêu em bằng tất cả những gì anh có, nhưng khoảng cách đã làm cho em trở thành 1 con người khác.

Yêu xa, đâu có tội đâu em nhỉ, yêu xa chỉ để thử thách tình yêu của chúng ta có thất sự đủ sự tin tưởng, đủ sử thuỷ chung với nhau hay không thôi?.

Nhưng giờ đây, có lẽ tình yêu của anh quá lớn để chấp nhận 1 sự thật, em đề nghị tạm dừng tình yêu ở đây.
Em muốn thời gian tạm dừng 2 năm, 2 năm sau, nếu anh còn yêu em thì em sẽ tiếp tục với anh.Nhưng em à, 2 năm sau, 2 năm sau em có còn thật sự yêu thương anh như ngày đầu, 2 năm sau em có còn cảm giác yêu thương anh.
Nếu em yêu thương anh thật sự, sao không cố giữ gìn tình yêu đó và thêm lửa vào nó mà bắt nó dừng lại và chờ 1 người không biết sau này thay đổi như thế nào. Em nói anh chờ em 2 năm nhưng sao em không cho anh 1 ngọn lửa niềm tin nào ở nơi em cả vậy. Anh thật sự đau khổ.

Anh xin lỗi, xin lỗi đã yêu em rồi phải bắt em tồn tại trong 1 tình yêu xa. Có người nói, khi yêu người ta thường ích kỉ lắm, anh cũng đã ích kỉ giữ em lại khi em không còn yêu thương anh, vậy thì giờ anh sẽ tập cách sống của 1 tình yêu cao thượng em nhé.

Anh sẽ để lại tất cả, tất cả yêu thương và niềm tin vào 1 con người, anh để lại những hi sinh và những cố gắng để xây dựng tình yêu đó, và để lại em, người con gái anh đã dành tất cả trái tim và thời gian của mình. Chào tạm biệt em, người con gái anh hằng yêu thương. Chào tạm em, người mà sau này anh sẽ gọi là người yêu cũ. Anh yêu em.

Anh nhhớ em người yêu cũ ạ!



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Wednesday, April 23, 2014

Chỉ cần Anh biết Em yêu Anh thế là đủ rồi !


Em đã từng nghĩ thoát ra khỏi sự ràng buộc do chính mình tạo ra, em sẽ thoải mái hơn, cười nhiều hơn, nhưng em cũng không biết rằng mình lại trầm lặng hơn nhiều như thế này ...
Đứa con gái hay cười, gương mặt luôn vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc trước đây không còn nữa. Giờ em là gì chứ, là một đứa yếu đuối, nhút nhát trong đám đông ư, thời gian không có anh ở bên đã tự tạo cho em 1 lớp vở bọc. Em cô đơn, không sai.
Em trở nên lãnh đạm vs mọi thứ, có cũng được mà không có cũng không sao, xa anh, em cũng từng đến với rất nhiều người, có những cuộc tình đối vs em là những kĩ niệm đẹp, có người tốt hơn anh, luôn quan tâm em và đề cao em hơn cả. Em cảm thấy mình được yêu thương hơn. Quan trọng hơn.
Nhưng không, không một ai trong số đó cho em cái cảm giác như lúc có anh ở bên.
À tình cảm họ dành cho em dương nhiên là hơn anh nhiều rồi. . . Họ biết trân trọng đứa con gái như em-HƠN ANH.
Nhưng anh ạ! Dù người ta có bao bọc, yêu thương em như thế nào, thì sao chứ? Cảm giác của em trog tình yêu dường như đông lại hẳn. Và điều đó cũng gây cho em rất nhiều phiền toái. mâu thuẫn về giới tính, hi!. Nhảm nhí thật phải không anh?
Xa anh những kí ức về anh cứ luôn chực ùa về ... Những hồi ức về cái ngày đầu tiên em gặp anh, và lúc em lấy hết can đảm để tỏ tình vs anh -DÙ- EM - LÀ- CON - GÁI.
Tấc cả những kĩ niệm đẹp và những hồi ức đau đớn về sự đỗ vỡ khi không NÍU GIỮ được tình đầu ấy khiến em không thể nào quên. . . cảm giác ở anh - MỐI- TÌNH- ĐẦU của em ạ.!
Xa anh , em quen dần với việc thức khuya, uống cafe, ôm mình trong bóng tối.
Xa anh, em quen dần với việc đi chơi về trễ, ăn cắp tiền của bố mẹ.
Xa anh, em quen dần với việc trên khuôn mặt lúc nào cũng mang nụ cười giả tạo, dù lòng như đang đau đớn đến nghẹt thở khi mãi sống trong những HỒI- ỨC. Nhưng vẫn cố nhoẻn miệng cười để không ai biết - EM- YẾU - ĐUỐI.
Xa anh, em hiểu mình không tốt, và KHÔNG HỀ hoàn hảo. Mặc cảm và tự ti về bản thân. -THIẾU - TỰ - TIN khi đứng trước anh.
Xa anh, em trở nên lãnh đạm, ít nói, hay cáu gắt với mọi người.
Xa anh, em đã học được cách uống bia, rượu . - ĐIỀU- MÀ - TRƯỚC- ĐÂY - EM- KHÔNG- HỀ THÍCH.
Xa anh, em bắt đầu quen những đứa con trai khác, dù là tình cảm luôn mờ nhạt, mặt kệ trong số họ quen em chỉ là trêu đùa.
Xa anh, em thích thu mình 1 góc, thích mưa hơn, thích cái không gian yên tĩnh đến lạ lùng.
Xa anh, em ngại với việc chạy nhảy, để đùa vui cùng lứa bạn.- CHĨ- THÍCH- THU- MÌNH- MỘT -GÓC.
Xa anh, em bắt đầu biết hút thuốc lá - CÓ- XỨNG - ĐÁNG - KHÔNG -ANH.
Xa anh, em chỉ dám âm thầm theo dõi tin tức của anh, qua facebook, qua lời kể của người khác- ANH- THAY - ĐỔI.
Xa anh, chĩ có thể đứng ở đây, nhìn anh hạnh phúc, đau khổ với muôn bậc cảm xúc của anh ở mối tình tiếp theo- SAU- EM . và em cảm nhận được anh yêu chị ấy rất nhiều . -HƠN - EM. Cảm giác đó anh hiểu được không ?.
Xa anh, cuộc sống của em chẳng có gì là tốt đẹp cả, à không, chỉ là 1 số trong tấc cả.
Nhưng, em vẫn tồn tại đến bây giờ. Dù em có những thói quen xấu. Nhưng em thích như vậy, còn hơn là khi phải cố gắng gồng mình lại để gượng ép bản thân quên đi những kí ức rất quan trọng trong em. - CHỈ - LÀ - HÔM - NAY- EM- HÈN - NHÁT- CHÚT- THÔI. anh ạ ! 







JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ