Tuesday, July 1, 2014

Để Gió Cuốn Đi: Sẽ có những ánh mắt yêu thương luôn dõi theo bạn.chuyện tinh cảm , fim tinh cam , xem phim tinh cam , truyện tình cảm tuổi teen hay , tieu thuyet tinh cam , cảm on tình yêu , truyen tieu thuyet tinh cam , phim tinh cam 18 , chuyện tình cảm động , truyện ngăn tinh cam ,

Để Gió Cuốn Đi: Sẽ có những ánh mắt yêu thương luôn dõi theo bạn.chuyện tinh cảm , fim tinh cam , xem phim tinh cam , truyện tình cảm tuổi teen hay , tieu thuyet tinh cam , cảm on tình yêu , truyen tieu thuyet tinh cam , phim tinh cam 18 , chuyện tình cảm động , truyện ngăn tinh cam ,

Để Gió Cuốn Đi: Cuộc sống cuốn con người đi theo dòng đời hối hả, đôi khi, ta đánh mất mình bởi những giây phút vội vàng…

Để Gió Cuốn Đi: Cuộc sống cuốn con người đi theo dòng đời hối hả, đôi khi, ta đánh mất mình bởi những giây phút vội vàng…

Sẽ có những ánh mắt yêu thương luôn dõi theo bạn.

"Có một lần qua sông tôi hỏi gió:
Rằng tháng năm như nước chảy qua cầu
Gió mách rằng: - Nàng chờ người bạn cũ
Dẫu thời gian theo nước chảy về đâu"

 may dong phuc

Có những thứ bạn sẽ chẳng thể nào biết được. Bởi khi bạn đã quay lưng bước đi, những ánh nhìn đó mới dõi theo bạn, không ngừng nghỉ và mệt mỏi, luôn quan tâm và thương yêu...

Đó là cái nhìn xót xa của những bà mẹ khi tiễn con ra thành phố trọ học. Mẹ lo con chẳng biết tự chăm sóc cho bản thân, chẳng chịu mua thức ăn đủ chất dinh dưỡng. Mẹ sợ con buồn, nên nén nước mắt vào trong. Chỉ khi kì nghỉ ngắn ngày của con ở quê kết thúc, bóng con đã đi xa, mắt mẹ mới rưng rưng.
 may ao thun quang cao

Đó là cái nhìn với biết bao lời dặn dò tin tưởng của ba. Ba cứng rắn và kiên cường. Ba không có thói quen bộc lộ tình cảm nhiều như mẹ, nhưng những lời ba nói, những điều ba căn dặn, con hiểu rằng ba thương con biết bao.

Đó là cái nhìn rơm rớm của lũ em. Chúng mong con về chẳng phải vì những món quà như con đã hứa dành tặng chúng. Mà vì mong mỏi được nằm ngủ cạnh con, được nghe anh, chị kể chuyện thành phố, gieo vào lòng chúng những háo hức về một thế giới màu nhiệm hơn.
 may dong phuc hoc sinh

Đó là cái nhìn lưu luyến của người yêu lúc đưa ta về đến đầu ngõ. Sẽ là cái dáng quen thuộc, đứng ở vị trí đó, đợi ta khuất khỏi tầm mắt mới chịu quay về. Yêu thương bền bỉ qua ngày như thế chưa từng biết mệt mỏi. Ngược lại, chàng trai, cô gái đó khiến ta cảm thấy thân thuộc và chẳng thể ngủ yên nếu một ngày không còn ánh mắt dõi theo ấy.
 ban vai cho tan binh

Đó là cái nhìn thương yêu của những người mà ta yêu quý. Đôi khi phải đi một đoạn đường xa, sống ở những miền xa lạ ta mới biết trân trọng những người đã từng ở cạnh mình. Sống là phải biết tiến về phía trước. Nhưng thi thoảng, hãy ngoái lại phía sau, để biết luôn có rất nhiều người mong ngóng bước chân ta, thương yêu ta hết lòng. Bạn nhé!
 may ao somi gia re


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






Liệu ta sống hay chỉ là đang tồn tại?

"Cảm giác oán trách người khác chỉ làm mình cay đắng hơn. 
Còn cảm giác hối tiếc chỉ khiến mình hoang mang hơn"
 may non gia re

Giữa đô thị ồn ào và phồn hoa, giữa nhịp sống náo nhiệt và vội vã, ta đi tìm riêng một khoảng lặng bình yên... Những con đường vào tiết trời se lạnh, rùng mình trong hơi sương mỏng mảnh. Hàng cây già nua trút lá, cố nép mình trong vạt nắng cuối mùa nhàn nhạt, giăng giữa lòng phố buồn tênh. Mùa đông đã đến từ lúc nào.

Đâu đó, nơi góc phố, người phụ nữ bán hàng rong nép mình vào ngôi nhà cao tầng tránh gió rét và hơi sương lạnh buốt. Đôi mắt nhắm hờ, khe khẽ bên vành nón úp ngược đặt trên thúng cam bán dở, trên khuôn mặt vẫn còn nỗi lo toan cơm áo gạo tiền, một giấc ngủ trưa vội vã giữa dòng người tấp nập... lặng yên!
 may ao khoac cho tan binh

Ở một con hẻm nhỏ, bóng dáng người thợ sửa xe đạp trở thành hình ảnh quen thuộc trong mắt mỗi người qua đây. Chỉ có một thùng đồ nghề nho nhỏ, không biết bác đã ngồi nơi đây, dưới gốc sấu già này bao nhiêu năm. Dáng người thô kệch, chiếc lưng hơi gù, bàn tay đen nhẻm lấm lem vết dầu, người thợ sửa xe đạp giản dị ấy chăm chỉ hàng ngày, cần mẫn với công việc của mình dù nắng mưa hay giá rét. Trên khuôn mặt gầy guộc in hằn những vết nhăn của thời gian, nguyên vẹn nụ cười và ánh mắt thật hiền lành, dễ mến.

 ban dong phuc may san


Một cuốn sách nào đó từng viết: "Khi ra đường, nếu nhìn thấy một người công nhân, trên áo, trên tay, trên mặt lấm lem những vết bụi bặm, vôi vữa, sơn dầu... bạn đừng nghĩ đó là vết bẩn mà hãy nghĩ đó là dấu vết của lao động, của sự chăm chỉ và cần cù, những dấu vết ấy bao giờ cũng đáng được tôn trọng.". Chúng ta từng nhìn rất nhiều "dấu vết" từ khi thơ bé của những người thân xung quanh mình nhưng vô tình ta lãng quên và đôi lúc vẫn thốt lên những lời nói khó chịu, kèm theo cái nhăn mặt tức giận khi lỡ rây một vết bẩn nào đó trên áo. Có khi nào ta chợt nhận ra, ta từng quên...
 ban giay bao ho

Ừ thì... đôi lúc, ta chợt bỏ quên ánh nhìn sau nếp nhăn in hằn dấu vết tuổi già của ông lão bán than đầu ngõ, ánh mắt khắc khổ như cầu ơn của cụ bà bán hàng rong ven đường, cái nhìn đăm chiêu của đứa bé đánh giày trong công viên buổi sáng sớm, lời mời chào của cô hàng quà vẫn đi qua nhà mỗi chiều... Ta bỏ quên những thứ ấy, đến với những thứ sạch sẽ, bóng loáng và giả tạo.
 may dong phuc the thao

Đôi khi, ta nhìn cuộc sống của những con người ấy tầm thường, vô vị như bao công việc lao động chân tay khác nhưng đôi lúc, ta trở mình và bất giác nhận ra có một góc bình yên trên những khuôn mặt ấy. Đó là nụ cười hồn nhiên, không vương vấn chút ưu tư, phiền muộn. Ánh mắt ấy chân thật ấm áp và đôi lúc ta tự hỏi mình:"Đã khi nào ta bình yên như thế? Sống và tồn tại?". Đã bao giờ ta hỏi: "Liệu ta sống hay chỉ là đang tồn tại?".

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ