Saturday, June 7, 2014

Con dù lớn vẫn là con của mẹ, Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con

"Mẹ bảo: “Thế giới thật khắc nghiệt, nhưng đừng để lòng tin biến mất. Thế giới luôn có đủ người tốt để con yên tâm sống. Và trước hết, chính con cũng nên là một người tử tế và chân thành.”



Mẹ ơi! Con vẫn thèm những bát canh rau mồng tơi nấu với cua đồng, toàn cây nhà lá vườn không phải tốn tiền mua. Hay những bát canh rau nấu không, không có tôm, có thịt.

Gửi mẹ kính yêu nhân Ngày của mẹ!

Ngày hôm nay con đi quay một phóng sự về Ngày của mẹ. Có một điều đáng mừng là bây giờ mọi người dường như đã biết đến nhiều hơn cái ngày ý nghĩa này. Nhiều bạn trẻ khi trả lời phỏng vấn của con, họ đã nói: Tình yêu thương dành cho mẹ không phải chỉ đợi đến những ngày lễ, Tết mới thể hiện, không cần hoa, quà gì cầu kì, chỉ cần biết quan tâm và sẻ chia với bố mẹ đã là điều khiến bố mẹ hạnh phúc nhất.



Mẹ thân yêu!

Đi làm về, con suy nghĩ suốt. Hình như đã hơn hai mươi năm con tồn tại trên cõi đời này mà chưa một lần nào con pha được cho mẹ cốc nước. Dù đấy là việc làm đơn giản và tối thiểu mà một đứa con như con phải có nghĩa vụ làm. Con lại nghĩ. Ngày con nhỏ, con ham chơi nên bị té, vết thương rất sâu và rộng, có thể sẽ để lại sẹo nguyên cả bắp chân. Mẹ đã rất giận con. Chị con bảo: "Để con giã nghệ bôi vào kẻo sau này em bị sẹo."  Mẹ đã quát chị: "Không bôi gì cả! Cho nó chừa cái tội, con gái mà toàn chơi những trò của con trai."   Chị gái con khóc, con cũng khóc theo. Hai chị em con khóc nức nở. Chị con thương con lắm, chị vừa khóc vừa giã nghệ đắp lên vết thương của con. Con tủi thân khi không thấy mẹ đâu cả, những tưởng mẹ giận con quá nên bỏ đi đâu, không thèm đoái hoài đến con.

Mẹ biết không? Con đã rất ngạc nhiên khi nghe tiếng chiếc xe đạp lóc cóc của mẹ ngoài sân, mẹ đã về, trên tay cầm lọ thuốc chống sẹo. Hồi ấy thuốc chống sẹo chưa thông dụng, phải đi rất xa mới có để mua. Tiền mua một lọ thuốc bằng tiền mẹ đi chợ 3 ngày. Mẹ vừa bôi thuốc cho con, vừa chảy nước mắt. Lúc ấy con biết mẹ yêu con vô cùng. Con hư lắm phải không mẹ?


Con lại nhớ... Lên lớp 10, con bắt đầu lên thành phố học trường Chuyên, rồi bốn năm Đại học. Trong bảy năm ấy, cứ hàng tháng mẹ lại chắt chiu từng đồng gửi cho con để trang trải tiền nhà, tiền ăn, tiền học. Cuối tháng, hết tiền, con không dám mở miệng xin tiền mẹ. Không thấy con nhắc, mẹ hỏi: "Còn tiền ăn không con?" - "Dạ, hết mẹ ạ!"   – "Sao không nói gì cả? Để coi có ai lên phố mẹ gửi lên cho! Tiêu thì tiết kiệm nhưng ăn uống phải đoàng hoàng, không được bỏ bữa, nhất là bữa sáng nghe chưa?"   – "Dạ."   Rồi khi nhận tiền của mẹ gửi, con lại nghẹn ngào. Một cọc tiền rất dày, vì mẹ đã góp từng đồng bạc, có cả tờ 1 nghìn, 2 nghìn đồng đủ để gửi cho con.



Mẹ ơi! Giờ đây con đã đi làm, đã đủ trang trải cho cuộc sống của mình nhưng vẫn thèm những chén cơm nóng chan nước tương mà những ngày còn sinh viên con vẫn ăn để không bỏ bữa. Con vẫn thèm những bát canh rau mồng tơi nấu với cua đồng, toàn cây nhà lá vườn không phải tốn tiền mua. Hay những bát canh rau nấu không, không có tôm, có thịt.

Đang mải mê trong dòng suy nghĩ. Bạn con gọi điện. Nó đang chuẩn bị một bữa ăn cho mẹ nó nhân Ngày của mẹ và nhờ con tư vấn. Con chạnh lòng. Sáng nay, trước khi đi làm con có gọi cho mẹ, định mở miệng chúc mừng, nhưng kịp nghe tiếng đập lúa. Mẹ đã dậy từ sớm để gặt đập lúa. Con không nỡ nói câu: “Mẹ ơi! Chúc mừng mẹ nhân ngày của những bà mẹ nhé!” vì con sợ sẽ khiến mẹ chạnh lòng thêm, mà lúc ấy rõ ràng giọng con cũng đã tắt.

Mẹ ơi! Tối con sẽ lại gọi cho mẹ nhé! Con sẽ hát cho mẹ nghe những bài con yêu thích. Đó là món quà con tặng mẹ nhân ngày của mẹ đấy, dù thật bình dị nhưng là cả tấm lòng của con.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ




Hãy ra đi nếu anh muốn...

"Câu hỏi khó trả lời nhất là câu hỏi mà người hỏi đã biết câu trả lời. Đó là câu hỏi về sự trung thực, về niềm tin và cả về lòng chân thành"



Đừng cố níu kéo khi hai trái tim không còn có thể cùng chung một nhịp. Đừng để cả hai chúng mình bất hạnh.
Hãy ra đi nếu anh muốn... để cả hai chúng mình thấy thanh thản hơn sau những cơn sóng lòng không thể nào hóa giải được. Những hiểu lầm, những giận hờn đã làm em quá mệt mỏi. Anh cũng đừng tự dối lòng khi hai chúng mình đã không còn có thể đi cùng nhau trên chặng đường kế tiếp.

Hãy ra đi nếu anh muốn... cũng là để anh có cơ hội thay đổi những sai lầm trong quá khứ với em bằng cách yêu chân thành một người con gái khác. Có thể cả hai sẽ đau khổ trong một thời gian dài, nhưng như thế còn hơn phải đau khổ suốt đời. Rồi sẽ có ngày vết thương lại lành sẹo.

Hãy ra đi nếu anh muốn... bởi em không còn đủ bao dung để hết lần này đến lần khác tha thứ những lỗi lầm của anh... để rồi anh vẫn tái phạm.

Hãy ra đi nếu anh muốn... vì niềm tin trong em với anh hầu như đã cạn kiệt, tình yêu bây giờ đã hóa thành cơn gió bay theo những lời nói dối của anh.

Hãy ra đi nếu anh muốn... để cả hai chúng  ta cùng nhìn lại mình, nhìn lại những chặng đường đã đi qua, để thấy được những ưu khuyết điểm của cả anh và em...

Hãy ra đi nếu anh muốn... để em còn có thể xem anh như một người bạn, để chúng mình còn có thể  gặp lại nhau và chào hỏi như những người bạn cũ đã lâu không gặp.



Hãy ra đi nếu anh muốn... để không còn đau khổ vì lòng tự trọng bị chà đạp một cách phũ phàng. Có thể anh cảm thấy có lỗi vì những gì đã gây ra cho em nên mới một mực níu giữ tình yêu của hai đứa mình. Nhưng nếu có thêm thời gian anh sẽ thấy chuyện chúng mình chia tay là đúng, bởi nếu thực sự yêu em thì anh sẽ không phải tìm đến với người con gái khác.

Hãy ra đi nếu anh muốn... để em tìm lại cho mình một bầu trời mới, sẽ có một người đàn ông thật sự yêu và chân thành với em...

Có thể em sẽ không thể nào quên hết những kỉ niệm với anh.

Có thể em sẽ khóc rất nhiều vì quyết định chia tay anh.

Có thể sẽ mất một thời gian dài em mới có thể tĩnh tâm.

Có thể giờ em vẫn còn yêu anh, nhưng chia tay sẽ tốt cho cả hai. Nếu tiếp tục yêu nhau thì cả em và anh đều trở thành người bất hạnh, cả người con gái ấy cũng bất hạnh. Em không muốn tranh dành tình yêu với một người khác, em muốn được tự do đi con đường của riêng mình.

Chia tay không hẳn là chấm dứt bởi chúng ta vẫn có thể trở thành bạn bè. Mai này nếu gặp nhau trên đường em sẽ chẳng ngó lơ, sẽ chào hỏi anh như một người bạn.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



Em Là Hạnh Phúc Trong Anh

♥ Mai ta xa rồi chẳng thể nói nhau đồi lời , ngày qua anh đã quá yêu em.
♥ Một đêm cô đơn lại trôi anh thẫn thờ và suy nghĩ , về em về những yêu thương...
Cuộc sống này không bằng phẳng cũng không quá gồ ghề như Em nghĩ đâu nhé...



... Đơn giản chúng ta tận hưởng cuộc sống này thế nào mà thôi.

Em đã đủ kiên nhẫn để đạt được nhưng điều Em muốn hay đủ kiên nhẫn để cố gắng làm vui lòng ai đó chưa?

Kiên nhẫn như một lời giải đáp cho những thành công lâu dài…

Em đã bao giờ đủ kiên nhẫn khi ngồi nhà nghe lời dặn dò hay lời tâm sự của bố mẹ hàng giờ chưa? Thay vì việc ấy Em lại sẵn sàng ngồi hàng giờ trước máy tính đợi với dòng chữ "loading" bộ phim có diễn viên đẹp trai mà Em thần tượng bấy lâu.

Em đã bao giờ đủ kiên nhẫn nghe lời giải thích của ai đó khi họ đã nhận ra sai lầm thay vì quay mặt đi và trách móc họ? Tại sao lại không tạo cho họ cơ hội hay chính Em đã không tạo cho trái tim mình đón nhận những yêu thương? Những bức tranh tâm hồn Em vẫn còn thiếu nét hãy lấp đầy nó bằng sự kiên nhẫn chờ đợi và đón nhận yêu thương Em nhé.



Em đã bao giờ đủ kiên nhẫn làm xong một bài toán khó hay kiên nhẫn vẽ xong bức tranh còn đang dang dở chưa? Điều ấy cũng  như Em đã không để những yêu thương đến với cuộc sống không bị gián đoạn hay làm lỗi nhịp trái tim ai đó mà cứ vô tình quay đi hay một lá thư viết vội chưa kịp trao.

Em đã bao giờ đủ kiên nhẫn để chờ đợi ai đó reply tin nhắn của mình lúc nửa đêm vì chỉ thực sự muốn xem mình là ai trong trái tim họ hay chỉ là không thấy nhắn lại là nghĩ rằng là mình đã thất bại và nhắn lại “mình đùa đó”? Hãy kiên nhẫn chờ đợi Em à... khi đã nói ra cảm xúc và trao tặng yêu thương tới ai thì hãy để ai kia biết và kiên nhẫn chờ đợi vì bên kia có thể họ cũng đang chờ tín hiệu xanh từ phía Em. Nhưng nếu ngược lại, yêu thương ấy không quay trở lại như Em mong chờ thì cũng đừng buồn Em nhé! Hãy kiên nhẫn vì trong cuộc sống yêu thương này sẽ có lúc dấu yêu tìm tới với Em và đem tới hạnh phúc mơ ước. Đó cũng chính là những thành công tuy nhỏ nhoi nhưng thật ý nghĩa trong cuộc sống.



Đôi khi mắc những sai lầm trong cuộc sống và dường như cảm thấy tuyệt vọng và tìm về tới mái ấm gia đình, nhưng khi nhận được lời căn dặn của bố mẹ chỉ trong vài phút là Em đã thấy phát ngán và đứng dậy vượn cớ: “Con phải đi học đây, hôm nay con nhiều bài tập lắm”. Hãy tự hỏi bản thân Em đã bao giờ thế chưa... và đã bao giờ Em nhận thấy nỗi buồn thẳm nơi trái tim, chứa đựng trong đôi mắt bố mẹ lúc ấy chưa?

Và Em có biết như vậy lòng kiên nhẫn trong Em đã mất dần đi. Đón nhận lời khuyên của gia đình hay của những người xung quanh Em chính là một món quà trong cuộc sống, là một cách giản đơn nhất tạo nên con người Em hay vẽ lên bức tranh tâm hồn trong Em. Muốn cuộc sống đẹp như trong những giấc mơ của Em, Em cần kiên nhẫn đón nhận những lời khuyên hay lượm nhặt những “bức tranh cuộc sống đời thường” để tiến gần hơn với thành công, tiến gần hơn tới những yêu thương cuộc sống. Cũng đừng để lòng tự ái của mình cản đường yêu thương khi có ai đó góp ý cho Em. Em à, trong cuộc sống không phải thành công nào cũng tự tìm tới ta trên con đường bằng phẳng mà không có những bàn tay dang rộng vực ta dậy khi ta thất bại hay có ý định từ bỏ dễ dàng.

Hãy kiên nhẫn đón nhận yêu thương Em nhé!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



Friday, June 6, 2014

Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi . . .

"Ai, nắm lấy tay ta, che đi nửa đời điên loạn
Ai, hôn lên mắt ta, che đi nửa kiếp lênh đênh…
Ai, nắm chặt vai ta, xua đi một đời vắng lặng
Ai, gọi trái tim ta, xoá đi một kiếp tủi hờn…
Ta, nắm bàn tay ngọc ngà của nàng, nhận tất cả kiếp này của nàng
Ta ôm lấy bờ vai thanh tú của nàng, che chắn gió mưa kiếp này của nàng.
Ta, buộc mái tóc xanh, buộc tâm tình một đời của nàng;
Ta, nắm tay nàng, cùng trải mối tình dài một đời.
Đã từng, dùng tên của thiên đế, tránh cho nàng một đời âu sầu
Đã từng, xót tình của ta, chúc cho nàng một đời bình an"



Chúng ta rồi sẽ trưởng thành, sẽ nhìn nhận mọi thứ chín chắn hơn, sẽ học cách trân quý tình yêu, giống như một cách để trân quý tình cảm của mình.

Hẹn yêu anh vào một ngày không quá gần, không quá xa xôi.

Là hẹn hò hai đứa, tay nắm tay đi trên phố, đầu tựa vào vai anh nhâm nhẩm hát một khúc tình ca.

Là hẹn hò vứt cả cô đơn, vứt cả bộn bề công việc, ngồi xếp gọn lòng nhau, ủ ấm, kể nhau nghe những khúc thầm thì thật khẽ.

Là hẹn hò kéo dài những nỗi nhớ tít tắp xa, đôi khi giận hờn, đôi khi khóc lóc trò con nít. Anh sẽ đến gần bên, chạm vào vầng trán cao bướng bỉnh. Anh thì thầm, anh nhận lỗi, là anh sai rồi…

Anh thấy, em thấy, chúng mình thấy cuộc sống này quá đỗi ngột ngạt đúng không anh? Rồi người ta cứ dang tay vớ đại một người dưng, để thương, để yêu, để lướt qua nhau quá vội vàng. Rồi người ta trách cứ tình yêu với muôn vàn bội bạc. Có ngán ngẩm không khi chính trái tim mỗi người đã chật hẹp những khoảng trống rỗng tên nhau?

Gọi tên thương nhớ là kề bên, là tin cẩn, là đồng hành và san sẻ lẫn nhau. Có yêu thương thì mới gộp đoạn đường đi chung thành một. Đừng vì vội vàng mà chắp nối những mảnh tim không liền kề.

Ấy vậy nên, em kiên nhẫn chờ đợi, chờ đúng người, vào đúng lúc sẽ đến yêu em!



Em biết không dễ dàng để một người trẻ vượt qua nỗi cô đơn trống trải. Nhưng rồi những người trẻ cũng hiểu, những khoảng cô đơn có ý nghĩa riêng của nó. Chúng ta rồi sẽ trưởng thành, sẽ nhìn nhận mọi thứ chín chắn hơn, sẽ học cách trân quý tình yêu, giống như một cách để trân quý tình cảm của mình.

Anh, cũng đừng vội! Đừng vội thương yêu một cô gái khác rồi gieo buồn lên mắt nhau…

Mong anh, đừng vội vã bước chân đi về phía bóng tối đã ngả đường…

Em nghĩ, cứ trau dồi tin cẩn và chân thành hơn nữa, để đến khi tìm thấy nhau, chúng mình không vồn vã, chúng mình không hối hả, chúng mình vẫn yêu nhiều và đậm sâu, đúng không anh?

Hẹn anh, một ngày nào đó khi cả anh và em đều đã góp nhặt đủ đầy…

Hẹn anh, một ngày nào đó nhìn thấy nhau cảm nhận được rằng tim đang đập nhanh và mạnh…

Hẹn anh, một ngày, chúng mình yêu nhau, giản đơn và thành thật, sâu lắng và bên lâu…

Anh nhé!




Hình như anh có điều muốn nói
Cứ ngập ngừng rồi thôi
Và có lẽ anh không biết rằng em cũng đang chờ đợi

Ở cạnh bên anh bình yên lắm
Anh hiền lành ấm áp
Cứ tiếp tục ngại ngùng thì ai sẽ là người đầu tiên nói ra

Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau đi
Hay để chắc chắn anh cứ lắng nghe tim muốn gì rồi nói cho em nghe
một câu thôi
1, 2 ,3, 5 anh có đánh rơi nhịp nào không?
Nếu câu trả lời là có anh hãy đến ôm em ngay đi
Em đã chờ đợi từ anh giây phút ấy cũng lâu lắm rồi
Và dẫu cho mai sau có ra sao
Thì em vẫn sẽ không hói tiếc vì ngày hôm nay đã nói yêu

Cho dù ta đã mất rất rất lâu để yêu nhau
Nhưng chẳng còn gì ý nghĩa nếu như chúng ta không hiểu nhau,
Và muốn quan tâm nhau, phải không anh?
Và em xin hứa sẽ mãi mãi yêu một mình anh
Cho dù ngày sau dẫu có nắng hay mưa trên đầu
Em chẳng ngại điều gì đâu chỉ cần chúng ta che chở nhau
Có anh bên em là em yên lòng

Kể từ hôm nay em sẽ chính thức được gọi anh: Anh yêu.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



Dẫu biết rằng cố quên là sẽ nhớ Nên dặn lòng cố nhớ để mà quên

Kỷ niệm nhẹ như những cơn gió... nhưng đủ nặng để ta phải giật mình khi nó ùa về!!!
"Cũng có người từng hứa: sau này chúng ta mãi bên nhau.
Mãi sau này, khi trải quả nhiều chuyện mới nhận ra rằng một lời hứa trong những khoảnh khắc hạnh phúc như thế cũng rất thành thật và chân tình. Những điều đó không có nghĩa là mãi mãi."



Hôm qua, trời lại bắt đầu nổi gió… Những cơn gió đầu mùa vuốt lên mặt, lùa vào tóc, rồi tinh nghịch đùa nhau với những chiếc lá trên đường phố. Gió! Gió đến và đi nhẹ nhàng như bước chân của một ai đó. Hình như gió không để lại những dấu vết của kỷ niệm, gió đến và mang đi nhiều thứ, nhưng có bao giờ gió thổi bay cả những kỷ niệm về muôn nẻo xa xăm hay khô



Gió mang đến một chút lành lạnh đầu mùa, mang đến cái cảm giác mát mẻ và xua đi cái nóng khô người. Gió mang hơi nồng của biển vào bờ, và mang một ai đó đi xa. Có bao giờ ai đó cũng là một cơn gió đến và đi… nhẹ nhàng!

Đã có ai đó đến với em như một cơn gió. Nhưng gió đi không để lại gì, có chăng cũng chỉ là triền tóc rối. Còn ai đó đi xa và để lại đây những bến bờ kỷ niệm…

Nếu cuộc sống không có kỷ niệm thì hay biết mấy! Em sẽ  không phải quên, sẽ không phải nhớ, sẽ không phải để con tim mình xốn xang nơi lồng ngực.

Nếu kỷ niệm chỉ là một mái tóc em đã cắt phăng nó đi. Mái tóc dài ngày xưa đã ngắn, rất ngắn, nhưng sao kỷ niệm vẫn dài trong em hả anh?

Nếu kỷ niệm chỉ là một chậu xương rồng bên bệ cửa, em sẽ giết chết nó. Và rồi chậu xương rồng ấy đã chết, nhưng sao kỷ niệm vẫn sống và trỗi dậy mạnh mẽ hơn?

Nếu kỷ niệm chỉ là những con phố, nơi mà ta đã đi qua, thì lâu rồi em đã không quay về phố cũ. Nhưng sao những con phố kỷ niệm ấy vẫn trải dài và hiển hiện trước mắt em không chịu rời xa?



Nếu kỷ niệm chỉ là chiếc xe đạp cũ mà anh thường chở em đi, thì giờ đây nó đã nằm trong xó bếp. Nhưng sao kỷ niệm vẫn lăn đều từng vòng xe trên đường đời của em?xedap.gif

Và nếu như kỷ niệm chỉ là anh… Giờ đây anh đã đi xa nhưng sao kỷ niệm vẫn quấn quýt bên em thế này?

Và nếu như kỷ niệm là gió thì đã tốt, em sẽ thả cho nó bay đi mãi mãi.

Gió vẫn nhẹ nhàng thổi khô những giọt nước mắt, nhưng không thổi bay được những kỷ niệm đã thành dấu vết hằn sâu…

Quay về đi gió ơi! Quay về đi kỷ niệm ơi!

Hôm nay gió lại thổi… Em thả mái tóc ngắn cũn của mình trong gió, khoác thêm chiếc áo lạnh thay cho vòng tay của anh, dắt chiếc xe đạp cũ ra khỏi xó bếp…

Em đạp xe một vòng quanh những con đường cũ của ngày xưa. Góc phố xưa vẫn yên tĩnh và dịu dàng lắm. Trời mùa thu se lạnh! Gió bay! Tóc bay! Hình như em đang quay về với gió… Hay gió đang quay về với những kỷ niệm của chúng ta?

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ