Friday, June 6, 2014

ღ Quá khứ rẻ tiền thì đừng làm phiền tương lai đắt giá :x

"Có một ngày nào đó một người hỏi một người thế nào là yêu thương. 
Một người kề sát tim một người và trả lời- Không biết!

Có một ngày nào đó một người hỏi một người thế nào là hối tiếc
Một người nắm lấy tay một người và trả lời- Đừng bước đi!

Có một ngày nào đó một người hỏi một người thế nào là chia tay?
Một người nhìn sâu vào mắt một người và thở dài không nói

Thế là mãi xa nhau…”



Những ngày tình yêu còn nồng, ta yêu nhau còn say, ai cũng dặn chớ nên nghĩ tới chuyện chia ly. Nhưng đời người làm sao đoán trước? Ai biết chắc một ngày anh sẽ không bỏ em mà đi?

Em sẽ nhét thương nhớ và kỉ niệm vào trong những trang viết. Biến nó thành một truyện ngắn của riêng em và không chờ đợi một độc giả nào hết. Đôi khi, những điều bí mật chẳng nên được bật mí. Thương yêu này em sẽ cất cho riêng mình em.

Em sẽ viết những dòng chữ thật to vào cuốn nhật kí chung của hai đứa mình, rằng em buồn ra sao, không muốn sống thế nào, tủi hờn và uất ức biết bao. Để rồi nhiều năm sau nhìn lại, em hiểu ra rằng mình đã ấu trĩ biết bao nhiều. Nào có ai sẵn sàng chết vì một người không yêu mình? Như thế chẳng phải rất phí sao?



Em sẽ kể về anh với người yêu mới. Không phải để khiến người ấy ghen, mà để người ấy biết rằng thương yêu nào với em cũng là quan trọng. Nhưng hơn hết, tất cả những chuyện đó em đã cất trong một ngăn thật sâu của trái tim.

Em sẽ chủ động chào anh nếu mình gặp mặt. Thương yêu đủ nhiều để khiến em đau khổ tột cùng khi đánh mất nó. Nhưng trên tất cả, em hiểu rằng khi đã chẳng thể đi bên nhau như hai nửa tình yêu, ta hãy cứ là bạn bè để được đi bên đời nhau mãi mãi.

Em sẽ hiểu ra chẳng có thương yêu nào là mãi mãi. Chỉ có khoảnh khắc bên nhau là trường tồn vĩnh cửu. Không phải trên bờ cát thời gian, mà trong những ngách sâu của hồi ức mỗi khi em nhớ về. Đau đáu và khôn nguôi.



Em sẽ chấp nhận rằng mình yêu nhau xong rồi. Đâu phải người nào cũng có thể thương yêu nhau cả đời. Đôi khi, vai trò của người này trong cuộc đời người kia chỉ đơn giản là đi chung một đoạn đường, ngắn hay dài nhưng sau đó đều phải nói tạm biệt.

Và nếu một ngày anh bỏ em mà đi, em sẽ chẳng biết đâu là thương yêu rất thật...?



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



Thursday, June 5, 2014

Cho em gần anh. Một chút thôi

"Mọi thứ đều quý giá và có giới hạn: thời gian, niềm tin, tình cảm… vì vậy đừng có đánh cược tất cả vào một người mà không rõ họ có quý trọng những thứ ấy không."



Cứ bước tiếp đi rồi mình sẽ được ở cạnh nhau. Mình sẽ không hứa hẹn mà chỉ đi đúng đường thôi anh nhé! Vì tình yêu đâu phải qua lời nói đâu. Chỉ cần trái tim mình đập cùng nhịp mà thôi.

Chờ nhau có nghĩa là mặc dù em đi một mình trên con đường rộng nhưng em không thấy cô đơn vì trong tâm trí em hiện lên hình ảnh anh đang mỉm cười, đang đưa tay ra đón em từ phía cuối con đường. Vì em biết đi hết đoạn đường này mình sẽ được ở cạnh nhau.

Chờ nhau có nghĩa là những lúc em gặp khó khăn trong cuộc sống, mặc dù không có anh ở bên cạnh nhưng em vẫn cảm nhận được bờ vai anh luôn sẵn sàng cho em dựa vào để khóc òa ngon lành.

Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi nhớ tới anh thì em lại chạy ra biển, thấy bao người tay trong tay nhưng em vẫn không buồn vì em biết chúng mình đang cố gắng để một ngày anh và em có thể nắm tay đi dạo trên bờ biển đó.



Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi giận hờn em vẫn ngồi ôm khư khư diện thoại để thấy tin nhắn anh viết làm hòa với em. Vì em biết anh không thể chạy đến đứng trước cửa phòng em để xin lỗi.

Chờ nhau có nghĩa là mỗi khi một trong hai đứa gặp nỗi đau thì trái tim còn lại cũng đau đến mức không thở được.

Chờ nhau có nghĩa là dù mọi lời mời mọc cám dỗ bên ngoài nhưng anh vẫn nhớ bến đỗ đang nhớ anh là em.

Bởi vì xa nhau nên mình cố gắng chờ nhau anh nhé! Cứ bước tiếp đi rồi mình sẽ được ở cạnh nhau. Mình sẽ không hứa hẹn mà chỉ đi đúng đường thôi anh nhé! Vì tình yêu đâu phải qua lời nói đâu. Chỉ cần trái tim mình đập cùng nhịp mà thôi.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



7 LOVE NOT REALLY

Được sinh ra vào cuối tháng 8, em tự hào là một Sư Tử, được mệnh danh là sự kết hợp của sự thông minh, hóm hỉnh, mạnh mẽ, tài năng, hào phóng và nữ tính. Tuy nhiên, em cũng được thừa hưởng thiên tính vui vẻ, khiêm tốn, thật thà và chăm chỉ của các thiên thần Xử Nữ.



Và………..
Một tiết học lộn xộn trong cái nóng oi ả của tiết trời mùa hè, sắp kết thúc một năm học nữa, năm thứ 2 của quãng đời sinh viên… Anh đột nhiên bước vào lớp, chẳng ai để ý, cũng chẳng ai màng đến xuất hiện của anh, trừ em. Lúc đó, trong không gian ấy, em cảm tưởng như chỉ có anh và em, mọi thứ xung quanh đều ko tồn tại nữa. Đột nhiên tiếng ba cậu bạn thân, ba thằng bạn duy nhất trong lớp vang lên: Anh Dương! Lâu lắm ko gặp, sao tự nhiên hôm nay lại học cùng bọn này thế?
Hai tuần sau đó, lớp học kết thúc và em cũng ko còn gặp anh nữa. Bỗng một ngày ko hiểu sao, tên của anh lại xuất hiện trong danh sách bạn bè trên facebook của em, em chẳng thể nhớ nổi. Và cũng chẳng thể nhớ nổi chúng ta bắt đầu nói chuyện với nhau từ khi nào, tại sao lại nói chuyện, và nói những chuyện gì cho đến tận hôm nay. Em chỉ biết mỗi buổi tối em ngồi lê la cả mấy tiếng đồng hồ chỉ để chờ đèn Nhà anh sáng, để có thể huyên thuyên cùng anh cho tới tận khuya. Có lúc em tự hỏi, tự chất vấn bản thân, tại sao lại chỉ thích nói chuyện với anh thôi trong số vô vàn những người bạn khác. Và tất nhiên em cũng đã ko thể nhận ra được EM đã YÊU ANH từ khi nào???
Thời gian cứ thế trôi đi, em ko đủ dũng cảm để nói với anh điều đó, hơn nữa vì lòng kiêu hãnh của một nữ chúa sơn lâm, em lại càng ko đủ can đảm để chấp nhận 1 lời từ chối. Tức nước vỡ bờ, em ko thể che dấu được nỗi niềm này lâu thêm nữa. Để chắc chắn hơn cho phần thắng của mình,và thăm dò phản hồi của anh, em đã liều mình hỏi anh, tất cả nội dung dưới hai chữ GIẢ SỬ,……
- Anh này
- Anh Dươngggggggggggggg !
- Ơi
- Anh đây
- Em hỏi anh câu này nhé, GIẢ SỬ thôi nhé.
- Uhm
- Giả sử em thích anh thật thì anh sẽ làm thế nào?
- Thì em cứ thích.
Câu trả lời đủ ngắn của anh đã khiến em nhói lòng một chút, em cảm nhận có một sự vô tư quá đỗi, nhưng vẫn mang hy vọng, chờ anh trả lời thêm một vài câu nữa. Và tin nhắn của anh:
- Ai cấm đâu
- Vậy nếu em đứng trước mặt anh và nói cho cả thế giới biết em yêu anh thì anh sẽ phản ứng thế nào?
- Anh chưa thấy con gái làm thế. (Anh trả lời, được tặng thêm cả con gấu ngộ nghĩnh.)
- Anh cứ trả lời câu hỏi của em trước đi.
- Thì anh cũng sẽ rất vui vì có người có tình cảm với mình như vậy. Nhưng lúc đó anh thích hay ko thích em thì anh cũng phải đưa em ra chỗ kín đáo để thể hiện.
- Nhưng mà lúc đó có rất nhiều người lắm, vậy phải làm sao ạ? Trả lời thật lòng nhé.
- Thì anh rủ em mình đi ăn kem đi, thế là thoát được đám đông.
- Thế thì em mất mặt lắm vì mọi người sẽ nghĩ rằng anh ko thích em, em bị 7love rồi (bởi vì thật lòng em cũng đang suy nghĩ như vậy)
- Đâu phải thế, lúc đó anh có từ chối đâu, cũng đâu đã nhận lời.
- Nếu anh bị đám đông ép buộc trả lời thì sao?
- Thì có sao nói vậy
- Uhm em hiểu rồi.



Câu chuyện tối nay chỉ kết thúc ở đó, với sự đa sầu đa cảm của mình và những cảm nhận sau bao nhiêu năm tháng qua, cộng với câu hỏi vu vơ của anh mấy dạo trước “ Em làm em gái anh nhé!”, em cũng đủ hiểu anh chỉ coi em như một người bạn. Có chút gợn buồn miên man, em ngồi trước màn hình máy tính và lặng sâu trong suy nghĩ. Có lẽ thế cũng tốt, em tự an ủi mình, từ giờ em sẽ ko ảo tưởng nữa, sẽ giữ lại hình bóng anh với những kỉ niệm đẹp. Nhớ lại hình ảnh của anh, một thanh niên bảnh trai, dáng vẻ thư sinh, thanh thoát và đầy gợi cảm. Anh cũng thông minh, hóm hỉnh, ga lăng và rất tôn trọng phụ nữ, đặc biệt nhường em lắm, vì hình như với anh, em lúc nào cũng bé bỏng và cần được che chở, như người anh trai bảo vệ cô em gái. Anh nho nhã, am hiểu và tế nhị trong từng lời ăn tiếng nói, cách đi đứng và cách hành xử. Anh vốn ít nói và hơi lạnh lùng, có lần tếu táo anh bảo em: “Anh có cảm tình với chị em cũng gọi là ở mức độ háo sắc thôi. Những lúc anh lạnh lùng thực ra là lúc anh đang ngắm gái đấy, anh giả vờ lạnh lùng cho đỡ sợ thôi. Anh nhát gái lắm mà, chẳng dám mở miệng tán em nào, em biết đấy, nếu anh mà giỏi ăn nói chút chắc giờ đầy gái theo anh rồi, như bạn Tommy Tùng trường mình ấy em”. Em chỉ biết cười khì, vì lúc đó những lúc anh đùa em như vậy em cũng cảm thấy có chút gì đó tổn thương lắm lắm, ngồi bên em mà anh toàn nghĩ đến các bạn ở đâu đâu ấy. Nhưng em chấp nhận thôi, chỉ tại em…… đơn phương đến với anh.
Thôi miên man, em chìm vào giấc ngủ, từ đó mọi việc cứ diễn ra bình thường, em tốt nghiệp, có được công việc như em mong muốn, tụi mình vẫn liên lạc với nhau như trước đây, chỉ qua điện thoại và internet. Hà Nội và Quảng Ninh, quãng đường cũng ko quá xa, thỉnh thoảng mình mới gặp nhau như hai người bạn thân.
Năm 27 tuổi, bố mẹ giục em lấy chồng, bố mẹ đã chán chường với những lời hứa và ko thể tin em được nữa. Đến lượt họ, đành nhúng tay vào chuyện tình duyên của em, nào là cắt duyên, nào là tìm tuổi, tìm người, mai mối nọ kia… khiến em cũng đến khó chịu.
Nỗi lòng này chỉ mình em giấu kín. Cho đến một ngày, anh đến và lắng nghe tất cả, em lúc đó như đã nửa say nửa tỉnh vì sô-chu. Bỗng nhiên, ngay cả đến em cũng ko tin vào thực tại, anh ôm trầm lấy em và nói : Mình kết hôn đi em. Em cảm nhận được sự run rẩy trong anh và hơi thở ấm áp của anh, người em như mềm ra vì xúc động và hạnh phúc, cảm giác được che chở và yêu thương. Đã 7 năm trôi qua, em tưởng như thật dễ dàng để có thể đưa anh vào dĩ vãng với bản tính mạnh mẽ vốn có của mình, nhưng em đã lầm, em chưa bao giờ quên anh. Anh giải thích và xin lỗi vì đã để em chờ anh quá lâu, anh tự trách bản thân mình. Cả hai đều đã có những rung động nhưng chẳng ai chịu nói ra chỉ vì những suy đoán riêng tư. Nhưng ko sao anh ạ, dù sao mình cũng đã được gần nhau, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của đời em. Em sẽ yêu anh hết chọn đời này, sẽ là người vợ - người tình - người tri kỉ của anh.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






¤¤¥ CuỘc SốNg Này¤ cẦn ¤những điỀu Chân thẬt ¥¤¤

"Sẽ không có đủ thời gian để chúng ta làm những điều vặt vãnh. Cuộc sống sẽ vô cùng nhàm và nhảm nếu cứ đi so đo với người khác về đúng – sai, thiệt – hơn.
Trí tuệ không phải là sự theo đuổi một lập luận, phản bác các mâu thuẫn và ý kiến một cách tài tình"


Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, không phải hay sao?

Bởi vì dẫu có rơi vào hoàn cảnh bế tắc hay tuyệt vọng, có bị đẩy vào ngõ cụt, chúng ta cũng sẽ có cách thoát được ra. Bởi vì “sông có khúc, người có lúc”, chỉ cần còn sống là còn cách, còn cố gắng là còn đứng được lên. Cứ đi thật vững, phía trước sẽ có đường.

Rất nhiều lần, người ta vẫn phải tự an ủi mình như thế, mỗi khi gặp chướng ngại hay khó khăn, mỗi khi phải đối diện với một vấn đề mà bản thân cảm thấy quá khó để đương đầu. Nhưng rồi trong hoàn cảnh ấy, bắt buộc phải lựa chọn đi tiếp hay bỏ cuộc, đứng lại hay tiến lên.

Mỗi ngày mở mắt dậy là sống, hít thở cũng là sống, yêu ai đó cũng là sống, bước đi thôi cũng là sống. Nhưng nếu cứ mãi đứng yên một chỗ thì còn có thể nhận ra mình đang sống hay không? Huống hồ trong một thế giới với vòng quay chóng mặt, chỉ có thể dũng cảm mà liều mạng lao lên phía trước, chứ tuyệt đối không thể sợ hãi mà lùi lại phía sau.


Có gì đáng sợ đâu em ơi? Trên đời này vốn dĩ làm gì có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này, sẽ đến một chặng đường khác. Chỉ cần đi là sẽ tới đích, không phải hay sao?


Đường chẳng phải là cái gì khác, chỉ giống như niềm tin vào cuộc sống, hoặc phương cách đấu tranh cho mục tiêu và ước mơ em chọn lựa. Còn niềm tin là còn đường, còn mục tiêu là còn phương hướng. Đã bao giờ em nghĩ, mình sẽ có tất cả hay chưa?

Ai đó đã nói với em, đất trời dài rộng, các vì sao thì lúc nào cũng tỏa sáng, ngay cả khi mặt trời ló dạng, cứ tỏa sáng suốt như thế dẫu cho ngày đến, bị ánh sáng mặt trời lấn át đi. Cách để chọn đúng đường nhất chỉ có niềm tin và sự kiên nhẫn, chỉ có sự dũng cảm và cố gắng không mệt mỏi.

Than vãn nhiều sẽ càng thấy cuộc đời bi kịch, suy nghĩ tiêu cực sẽ đẩy em vào hố sâu tối tăm nhất của vũ trụ. Em à, còn chần chừ gì nữa mà hãy đứng lên đi!


Phía trước là đường đấy rồi, cứ thoải mái mà tiến lên. Dẫu cho sự chọn lựa nào cũng sẽ khiến em hối hận, bởi vì vốn dĩ cuộc đời đâu thể vẹn toàn. Chọn cái này nhưng sẽ đánh mất cái kia, để rồi đến một lúc nào đó sẽ nghĩ nhiều về cái phần phải nhắm mắt mà bỏ qua trên chặng đường khi đó. Sự tiếc nuối đấy âu cũng là quy luật cuộc đời, cái gì không có được sẽ vĩnh viễn là thứ đáng ao ước nhất.


Con đường của em, em tự chọn, rồi em sẽ phải tự mình đi hết. Và chẳng ai có thể đến gần, đưa tay đỡ cho em khỏi vấp ngã, níu kéo em qua mỗi chỗ chông gai, lo lắng em từng lần hô hấp vì hồi hộp, vì sợ hãi, hay vì tất cả những thứ khác nữa.

Sẽ không đâu, vì họ còn có con đường của mình. Còn em phải theo đó mà lớn lên, mà đối diện, mà biết chịu trách nhiệm về bản thân mình, để rồi sự hối hận đừng theo thời gian mà lớn lên, khi em đã trưởng thành.

Chúng ta vẫn phải đi những con đường phía trước, đôi ba lúc nhắm mắt dũng cảm để liều lĩnh quyết định những chuyện bất ngờ xảy đến, và thi thoảng buồn khổ hay thất vọng vì những gì đang diễn ra.

Nhưng đừng quên bước đi, đừng quên phải tin vào những con đường trước mặt. Cứ đi rồi sẽ đến, bởi vì vạch đích của con người có bao giờ giới hạn đâu?



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



Em buông tay rùi,Hạnh phúc anh nhé!


"Chút nắng mong manh sao thành mùa hạ.
                                                        Chút tình xa lạ sao giữ được người ta"





Người như em, không phải không yêu ai, chỉ là vì người mà Thượng đế sắp đặt để sống cùng em trọn đời chưa xuất hiện thôi.

Người như em, khó tính lắm, kênh kiệu lắm, không phải cứ nhìn thấy lũ bạn suốt ngày kè cặp với bạn trai mà yêu vồ yêu vập, yêu dại yêu cuồng.

Người như em, không phải không yêu ai, chỉ là vì người mà Thượng đế sắp đặt để sống cùng em trọn đời chưa xuất hiện thôi.

Người như em, tính cách không đơn giản, chuyện tình cảm càng không, em không thể hôm nay nói yêu người này mai yêu người khác được. Nên anh thông cảm nhé, mặc dù chia tay nhưng em vẫn còn yêu sâu đậm lắm, anh đừng khó chịu, rồi em sẽ quên anh mau thôi.

Người như em, nhạy cảm lắm, một câu nói bông đùa cũng khiến em nhói lòng, nhưng em không tỏ ra, nên anh hãy cố gắng cảm nhận nhé, em cười, nhưng lòng em đau lắm.

Người như em, dạt dào yêu thương lắm, em yêu gia đình, bạn bè và nếu như mình còn quen nhau, thì còn có anh nữa, nhưng anh đừng tưởng không có anh là em không sống được nhé. Em vẫn sống, vẫn là em, em chăm sóc bản thân nhiều hơn, ai cũng khen em xinh hơn ra đấy nhé, anh phải ghen tị mất thôi.



Người như em, không có chân dài, eo thon, nhưng em hài lòng với những gì Thượng đế ban cho, rồi sẽ có người yêu em vì em là chính em có đúng không?

Người như em, nóng tính lắm, nhưng cũng nhẹ nhàng lắm nhé, em phải la mấy đứa cháu không nghe lời, để sau này nó lớn lên nó sẽ trở thành một người tốt, đắng lòng không khi người thân mình trở thành một người xấu hả anh?

Người như em, trẻ con lắm, nhưng nhờ anh, em đã trưởng thành hơn rất nhiều, yêu thương cho đi nhiều hơn, suy nghĩ cho người khác hơn, em đã sống như thể đây chính là thiên đường của em, mặc dù không có bóng dáng anh.

Người như em, hay lèm bèm, nói này nói nọ, khiến anh khó chịu, nhưng phải chi, chúng ta, mỗi người thay đổi một chút, chắc hiện tại vẫn khá hơn chứ anh nhỉ?

Người như em, ao ước có một gia đình nhỏ, có những đứa trẻ, thật hạnh phúc, không cần quá giàu có, có khó lắm không anh?

Người ta nói, người như em, khó có người yêu lắm, gì đâu mà khó chịu, đủng đẳng, kênh kiệu quá, ai mà yêu nổi, đúng không nhỉ?


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ