Wednesday, May 28, 2014

HÃY KHÁM PHÁ


Đã bao giờ bạn trò chuyện hàng giờ với một người yêu chụp ảnh chưa!!..Nếu có..lí do là gì nhỉ!!..

Bạn đã bao giờ bỏ thời gian để quan sát diễn biến của tất cả mọi thứ trên những con đường đông đúc chưa?!!..Nếu có..lí do là gì nhỉ!!

Bạn đã từng đi dạo trên những cánh đồng vào mọi thời điểm trong ngày chưa!!..Nếu có..lí do là gì nhỉ!!

Bạn đã từng một mình lặng bước trên con phố chỉ còn ánh đèn đường giữa đêm khuya chưa?!!..Nếu có..lí do là gì nhỉ!!

Và một câu hỏi khá đơn giản!!..Bạn làm tất cả những điều đó với mục đích gì!!

Riêng bản thân tôi - một chàng trai bước chân trên con đường mang đến sự hạnh phúc, giàu có cho mọi người!!..Và dĩ nhiên cũng không phải do sự ép buộc!! Tất cả đều do niềm đam mê của tôi mà thôi!!

Và dù lí do là gì nhưng khi hướng đi và đích đến đã được xác định!!..Bản thân cần phải nổ lực và cố gắng!!

Tất cả những điều nhỏ nhất trong cuộc sống này..đều có thể khơi dậy nguồn cảm hứng!!

Do hoàn cảnh..tôi không thể thả mình vào thiên nhiên nơi rừng xanh núi biếc..phong cảnh đẹp như mơ để khơi nguồn cảm hứng!!..Mỗi ngày phải tự tìm cách trải nghiệm đôi lúc phải tự tưởng tượng ra mọi thứ để có thể lấy đó làm cảm hứng cho bản thân!!

Tư tưởng cũng như suy nghĩ của một người bước chân trên con đường mà tôi chọn đơn giản là phải có sự khác biệt!!<< Điều này không sai nhưng cũng không hoàn toàn đúng bởi vì ẩn sau hai chữ thành công còn có những thất bại để kiến tạo nên điểm khác biệt của tôi!!

Hoàn cảnh sống sẽ có tác động thiết yếu đến tư tưởng của một người nào đó để rồi hình thành nên những cách nhìn nhận và quan điểm khác biệt!!

Bạn không thể giống tôi và tôi cũng không thể giống bạn đơn giản..vì môi trường sống..góc nhìn..suy nghĩ..tư tưởng chúng ta cơ bản chúng không cùng tồn tại với nhau!! 

Tại sao trước khi đặt câu hỏi!!..Không suy nghĩ sâu hơn..mở rộng hơn vấn đề cần hỏi!!

Chỉ Cần lấy một góc nhỏ trong cuộc sống ra..để quan sát và nhìn nhận thôi..bản thân cũng rút ra cho mình nhiều điều ý nghĩa!! Đó là lí do vì sao..bản thân mỗi người là một quyển sách hay mà chính chúng ta quên khám phá!!

Khó để hiểu hết những điều đã tồn tại và sẽ diễn ra trong cuộc sống này!! Vì thế đừng đặt câu hỏi tại sao lại có thể như thế!!..Câu trả lời đơn giản!! Đó là sự khác biệt được hình thành từ nhiều lăng kính khác nhau trong cuộc sống!! 

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ


CỬA SỔ TÂM HỒN CỦA CÓ PHẢI CHỈ CÓ ĐÔI MẮT


Một câu chuyện rất hay về động lực cuộc sống

Từ khi sinh ra, tôi đã có đôi mắt không bình thường như những người khác. Chúng lệch nhau và không cùng nhìn về một hướng. Tôi không thể nhìn thấy xung quanh một cách bình thường.

Khi biết bò, tôi luôn va đầu vào tường hoặc chân bàn, cạnh ghế. Đến khi biết đi lẫm chẫm, mọi việc còn tồi tệ hơn khi tôi cứ lọang chọang như kẻ say. Ngày nào người tôi cũng có những vết tím bầm do va vấp.
Một ngày kia, mẹ dẫn tôi đến cửa hàng nhạc cụ trên phố, tình cờ tôi chạm tay vào một cây đàn dương cầm, vài phím đàn dưới tay tôi vang lên. Một cảm xúc rất lạ dâng lên trong tôi. Từ đó, tôi bắt đầu say mê học đàn dương cầm. Các nốt đen, nốt trắng trên những bản nhạc làm tôi thích thú, say mê. Chẳng bao lâu, tôi đã có thể chơi được những bản nhạc cổ điển mà mẹ yêu thích. Đối với tôi lúc ấy, hạnh phúc là được đắm chìm trong những âm thanh tuyệt diệu của tiếng đàn dương cầm. Và trong tim của cậu bé mười tuổi như tôi, cây đàn dương cầm trở thành một vật không thể xa rời.

Rồi một tai nạn đột nhiên xãy đến. Hôm ấy, tôi ra vườn chơi và mãi mê nhặt xác những chú ve ở đó, không để ý đám mây đen kịt giăng ngang bầu trời. Khi cơn mưa bắt đầu ập xuống, tôi mới luống cuống chạy vào nhà. Đôi chân loạng choạng của tôi đã vấp phải gốc cây gần đó. Ầm ! Tôi chẳng nhớ gì ngoài một cơn đau không thể tả ở mắt, chạy lan đến đầu làm tôi ngất lịm. Một màu tối đen bao trùm.

Tôi được chuyển tới bệnh viện và ra về với hai miếng băng trên mắt. Nghĩ đến buổi biểu diễn âm nhạc đầu tiên tôi được mời tham gia ở trường, tôi òa khóc.

Thấy tôi chán nản, mẹ quyết tâm bắt tôi phải biểu diễn trong chương trình đó. Tôi tuyệt vọng la lên :
- Mẹ không hiểu à, con không thể làm được vì không thể nhìn bản nhạc và phím đàn. Con phải làm sao đây ?
- Con chỉ việc đàn như trước giờ con đã từng làm. – Mẹ trả lời đơn giản.
- Mẹ không thể hiểu được đâu. Con không làm được ! – Tôi cay đắng nói trong nước mắt – Con không nhìn được mà !

Mẹ ngồi xuống cương quyết :
- Con không cần nhìn. Con đã chơi bản nhạc ấy cả ngàn lần rồi ! – Và mẹ đặt tay lên ngực tôi – Con hãy tin vào bản thân mình. âm nhạc ở ngay trong tim con. hãy để mọi người biết điều đó !

Tôi lặng thinh không nói gì, hai tay mò mẫm cây đàn thân quen.Chợt có một điều gì đó dâng lên trong lòng tôi – một cảm giác vừa sợ hãi vừa quyết tâm.
Tối hôm đó, cô giáo dắt tay tôi bước lên sân khấu, tay tôi run lên vì hồi hộp. nhưng khi tôi chạm vào những phím đàn thì kỳ diệu thay, mọi lo âu biến mất. Âm nhạc như tuôn trào từ trong tim tôi. Chưa bao giờ tôi chơi hay như đêm đó.

Sau buổi biểu diễn. mọi người vây quanh tôi chúc mừng. Mẹ ôm chặt tôi trong nổi vui sướng, hạnh phúc. Bàn tay ấm áp của cô giáo nắm lấy tay tôi. Một người bạn đến bên tai tôi thì thầm :
- Làm sao cậu có thể chơi hay đến thế khi cậu không thể nhìn thấy gì chứ ?

Tôi mỉm cười :Cậu có tin là tớ còn có một đôi mắt khác nữa không ? 

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ


HÃY CHO TRƯỚC KHI MUỐN NHẬN


Cho đi để nhận lại, cuộc sống vốn dĩ không dễ dàng với bất kỳ ai.

Chúng ta thường suy nghĩ trước khi làm một điều gì đó phải có lợi cho bản thân, sau đó mới cân nhắc quyết định có nên làm hay không.

Nhưng sẽ thật tẻ nhạt nếu như chúng ta chỉ nghĩ cho riêng mình, trước khi muốn nhận được một điều gì tốt đẹp, chúng ta phải học cách cho đi.

1 câu chuyện dạy ta cách cho và nhận
Một người đàn ông bị lạc giữa một sa mạc rộng lớn. Ông mệt lả và khát khô, sẵn sàng đánh đổi bất kì cái gì chỉ để lấy một ngụm nước mát.

Đi mãi đi mãi, đến khi đôi chân của ông đã sưng lên nhức nhối, ông thấy 1 căn lều: cũ, rách nát, không cửa sổ.

Ông nhìn quanh căn lều và thấy ở 1 góc tối, có 1 cái máy bơm nước cũ và rỉ sét. Tất cả trở nên lu mờ đi bên cạnh cái máy bơm nước, người đàn ông vội vã bước tới, vịn chặt vào tay cầm, ra sức bơm. Nhưng không có 1 giọt nước nào chảy ra cả.

Thất vọng, người đàn ông lại nhìn quanh căn lều. Lúc này, ông mới để ý thấy 1 cái bình nhỏ. Phủi sạch bụi cát trên bình, ông đọc được dòng chữ nguệch ngoạc viết bằng cách lấy viên đá cào lên: “Hãy đổ hết nuớc trong bình này vào cái máy bơm. Và trước khi đi, hãy nhớ đổ nước đầy lại vào chiếc bình này”.

Người đàn ông bật cái nắp bình ra, và đúng thật, trong bình đầy nước mát. Bỗng nhiên, người đàn ông rơi vào 1 tình thế bấp bênh. Nếu ông uống ngay chỗ nước trong bình, chắc chắn ông có thể sống sót. Nhưng nếu ông đổ hết nước vào cái bơm cũ gỉ, có thể nó sẽ bơm được nước trong lành từ sâu trong lòng đất – rất nhiều nước.

Ông cân nhắc khả năng của cả hai sự lựa chọn: nên mạo hiểm rót nườc vào máy bơm để có nguồn nước trong lành hay uống nước trong cái bình cũ và coi như không đọc được lời chỉ dẫn? Dù sao, lời chỉ dẫn không biết đã ở đó bao lâu rồi và không biết có còn chính xác nữa không……

Nhưng rồi cuối cùng, ông cũng quyết định rót hết nước váo cái máy bơm. Rồi ông tiếp tục nhấn mạnh cái cần của máy bơm, một lần, hai lần ….chẳng có gì xảy ra cả!Tuy hoảng hốt, nhưng nếu dừng lại, ông sẽ không còn một nguồn hy vọng nào nữa, nên người đàn ông kiên trì bơm lên xuống, lần nữa, lần nữa …. nước mát và trong lành bắt đầu chảy ra từ cái máy bơm cũ kỹ. Người đàn ông vội vã hứng nước vào bình và uống.

Rồi ông hứng đầy bình, dành cho người nào đó có thể không may mắn bị lạc đưòng như ông và sẽ đến đây. Ông đậy nắp bình, rồi viết thêm 1 câu dưới dòng chữ có sẵn trên bình: “Hãy làm theo chỉ dẫn. Bạn phải cho trước khi bạn có thể nhận.”

Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ


NƠI NÀO CÓ Ý CHÍ - NƠI ĐÓ CÓ CON ĐƯỜNG


Cuộc đời thường có nhiều biến cố xảy ra, sẽ có người vấp ngã, vấp ngã rất nhiều. Đó là lý do khiến con người luôn chùn bước, lo sợ điều không hay sẽ đến với mình trước khi làm 1 việc gì đó.

Với tôi, tôi cũng đã từng vấp ngã, bạn cũng đã vấp ngã chưa?

Với tôi, tôi cũng đã đứng dậy được. Bạn sẽ đứng dậy chứ?

Bạn hãy tin rằng: Nơi nào có ý chí, nơi đó con đường



Ai trong đời cũng phải có 1 ước mơ, có một mục tiêu để hướng đến. Nhưng quan trọng ước mơ đó có phải là hiện thực, mục tiêu đó có đạt được hay không?

Vậy những yếu tố nào sẽ biến ước mơ của mình thành hiện thực hoặc cản trở ta thực hiện được những ước mơ. Với bạn, Ước mơ sẽ trở thành hiện thực hay Giấc mơ chỉ là giấc mơ.

Trước khi làm 1 việc gì đó, chúng ta thường hay suy tính việc gì sẽ xảy ra, khó khăn gì sẽ đến, suy nghĩ nhiều đến nổi ta chỉ thấy toàn khó khăn mà quên đi những điều tốt đẹp sẽ đến. Điều đó là 1 phần lý giải vì sao con người hay sợ khi làm 1 việc gì đó.

Vậy, khi làm 1 việc mà trong tương lai bạn chưa biết được kết quả thì bạn có chắc chắn rằng việc đó đúng hay là sai, việc đó sẽ đem lại kết quả tốt hay là xấu,... Vậy những suy nghĩ lúc hiện tại chưa chắc đã đúng, chỉ có kết quả trong tương lai sẽ trả lời chính xác những thắc mắc của bạn bây giờ. Điều quan trọng, bạn có sẵn sàng chinh phục mục tiêu hay chỉ đứng nhìn mục tiêu của mình trôi qua.

Với mình, hãy làm những việc mình thích ở hiện tại và gặt hái những kết quả trong tương lai. Dù đúng hay sai thì bạn đã chiến thắng được bản thân của bạn. Không có thất bại, chỉ có sự phản hồi của cuộc sống và sự phản hồi này sẽ giúp bạn tìm đường giải pháp để bạn đạt được những ước mơ, chinh phục được những mục tiêu

HÃY LUÔN NGHĨ ĐẾN NHỮNG ĐIỀU TỐT ĐẸP SẼ ĐẾN - ĐỪNG NGHĨ VỀ NHỮNG VIỆC KHÓ KHĂN SẼ XẢY RA TRONG TƯƠNG LAI

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ


HẠNH PHÚC THAY KHI CÓ THỂ LÀM CHO NGƯỜI KHÁC HẠNH PHÚC



Trong một căn phòng ở bệnh viện có hai người đàn ông lớn tuổi đang bị bệnh rất nặng. Một trong số hai người được phép ngồi dậy một giờ mỗi buổi chiều. Trong phòng chỉ có mỗi một cửa sổ nhìn ra bên ngoài lại nằm cạnh giường người đàn ông này. Người thứ hai bị buộc phải nằm bất động trên giường mà không được đi lại hay ngồi dậy. Hai người đàn ông nói chuyện với nhau rất nhiều. Họ kể cho nhau nghe về vợ con, gia đình, công việc, về cuộc sống của họ trong quân ngũ và cả về nơi họ đã đi nghỉ mát.

Vào mỗi buổi chiều khi người đàn ông có giường bên cạnh cửa sổ ngồi dậy, ông ta kể cho người bạn cùng phòng của mình nghe về những điều ông thấy bên ngoài cánh cửa. Người thứ hai dần dần chỉ sống bằng những khoảng một tiếng, khi mà cuộc sống buồn chán của ông được làm tươi sáng và sinh động hơn bởi những hoạt động và màu sắc từ thế giới bên ngoài cửa sổ. Khung cửa nhìn ra một công viên với một hồ nước rất đẹp. Vịt trời và thiên nga bơi lội trên mặt nước trong khi những đứa trẻ thả những con thuyền nhỏ của chúng bên bờ hồ. Những cặp tình nhân đi dạo tay trong tay giữa rừng hoa muôn màu.

Người đàn ông bên cửa sổ mô tả những cảnh này chi tiết đến mức người thứ hai có thể nhắm mắt lại và tưởng tượng ra toàn bộ khung cảnh. Có ngày người ngồi bên cửa sổ kể về một cuộc diễu hành đi ngang qua. Dù lúc đó người thứ hai không nghe thấy tiếng nhạc, ông ta vẫn có thể tưởng tượng được qua những mô tả của người thứ nhất. Ngày lại ngày trôi qua như vậy.

Một buổi sáng, khi y tá đến thăm, người đàn ông bên cửa sổ đã qua đời trong đêm. Ai cũng rất đau buồn vì chuyện này. Sau khi mọi việc đã qua, người thứ hai hỏi xin được chuyển đến bên cửa sổ. Cô y tá chuyển người này và sau đó rời khỏi phòng.

Chậm rãi và đau đớn, người đàn ông cố nhấc mình lên để nhìn ra ngoài cửa sổ lần đầu tiên. Cuối cùng, ông cũng có thể tự mình nhìn ra ngoài. Ông cố gắng xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ. Bên ngoài là một bức tường rất cao che hết tầm nhìn. Người đàn ông vô cùng ngạc nhiên. Ông hỏi cô y tá tại sao mà người bạn cùng phòng vừa mới qua đời có thể kể về những điều kỳ diệu như vậy, hệt như ông ta đang nhìn thấy thật. Cô y tá suy nghĩ một chút rồi trả lời. "Có lẽ ông ta muốn khích lệ ông đó," cô y tá nói.

Hạnh phúc thay khi có thể làm cho người khác hạnh phúc, bất kể chúng ta đang ở trong tình cảnh nào. Chia buồn làm giảm nỗi đau, nhưng chung vui lại làm tăng niềm hạnh phúc. Nếu bạn muốn cảm thấy mình giàu có, hãy tính tất cả những điều bạn đang có mà tiền bạc không thể mua được.

Tác giả của câu chuyện này không rõ là ai, nhưng nó đem lại hạnh phúc và may mắn cho những ai đọc nó. Đây là một lá thư, nhưng đừng giữ lại lá thư này, cũng đừng gửi tiền cho ai cả. Hãy gửi lá thư này cho những người bạn của bạn mà bạn ước muốn đem lại may mắn cho họ. Bạn sẽ thấy rằng những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn trong thời gian gần nhất!

Hãy nhớ rằng, khi bạn bắt đầu tin tưởng, bạn đã bắt đầu thực hiện ước mơ của mình... và một ngày kia, khi mà bạn ít ngờ tới nhất, ước mơ của bạn sẽ thành sự thật!! Đừng bao giờ mất niềm tin nơi bản thân mình và những ước mơ của bạn bởi vì có thể một điều gì đó tốt đẹp sẽ xảy ra với chính bạn!!!

Chúc bạn may mắn!!!

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ