Tuesday, May 27, 2014

Ý NGHĨA CỦA SỰ CHỜ ĐỢI


Hôm qua, khi tạc ngang qua quán cà phê cũ rất lâu không ghé lại chợt tôi gặp rất nhiều đổi thay thú vị. Đầu tiên là cách bài trí bàn ghế tong có vẻ khoa học và gọn gàng bắt mắt hơn. Tiếp theo là khu vực quầy pha chế có một khoảng trống khá dài dành cho khách mua mang về đứng đợi. Và cuối cùng là một tấm bảng chú ý nhỏ cạnh khoảng trống ấy “hãy thể hiện mình là người văn minh”.

Câu nói đó khiến tôi suy nghĩ, chủ quán không đề nghị khách “không chen lấn” hay “người kế tiếp”. Điều ấy thật tinh tế, chỉ một câu nói chung chung nhưng giải quyết cả một vấn đề lớn. Nếu bạn chen lấn, làm ồn, hối thúc nghĩa là bạn chọn cách làm một người không lịch sự. Như mong đợi, tất cả những người khách chờ không ai nói tiếng nào. Họ trả lời câu hỏi về thứ đồ uống họ muốn mua và nhận một cái thẻ có ghi số. Khi được gọi đến số thẻ của mình họ sẽ bước lên và trả tiền nhận nước uống và ra về. Ngoài sự gợi ý về văn minh, câu nói còn gợi tôi liên tưởng đến ý nghĩa của sự đợi chờ.

Tôi từng nghe rất nhiều người nói rằng : cuộc sống này quá ngắn để đợi chờ nên phải tranh thủ từng phút, từng giây. Điều đó không sai, nhưng có một số trường hợp sự đợi chờ được xem là một bước căn bản.

Bạn không thể phủ nhận rằng cuộc sống này thì ngắn ngủi trong vòng mấy mươi năm cuộc đời. Trong vòng mấy mươi năm đó bạn phải chờ đợi để được sinh ra, chờ đợi để được trưởng thành, chờ đợi để được thành công và cuối cùng là chờ đợi cái chết.

Đừng nghĩ rằng chờ đợi là lãng phí thời gian, bất cứ điều gì cũng có thời điểm của nó. Một con người cần hai mươi năm để trưởng thành hầu hết không ai học cách chờ đợi. Họ hối thúc chính mình trong từng giây cuộc đời mà không để ý đôi khi vì quá vội vã mà đánh mất đi một số thứ đáng ra không nên đánh mất. Như việc vượt đèn giao thông chỉ vì keo kiệt vài giây chờ đợi để nhận lấy một tai nạn diển ra mà mất mát là khôn lường. Bạn tiếc nuối vài tháng để tìm hiểu một con người vì ấn tượng đầu tiên không tốt nhưng biết đâu điều đó lại là định mệnh e rằng đến suốt đời không bao giờ đến lần thứ hai. Đi nhanh quá qua mùa đông mà quên rằng màu đông không phải mùa lạnh mà là mùa để sưởi ấm….


Từng đọc một câu chuyện “định mệnh cách năm bước chân” trên trà sữa cho tâm hồn. Ý nghĩa câu chuyện muốn nhắc đến sự muộn màng của chàng trai, chỉ năm bước chân thôi, nếu đến sớm năm bước chân thì sẽ gặp được cô gái. Nhưng đó chỉ là bài học mà nhân vật tôi là chàng trai kể lại. Nếu có phiên bản khác của “định mênh cách năm bước chân” tôi hy vọng tác giả sẽ nói về cô gái, nói về sự đợi chờ, vì nếu cô gái đợi chờ năm bước chân nữa thôi thì có lẽ một định mênh khác sẽ xuất hiện.

Sự đợi chờ ở một khía cạnh nào đó không được coi là sự lãng phí. Nhưng đặt trong một số trường hợp không còn hy vọng thì đó trở thành sai lầm, mù quáng. Đừng chờ đợi một thành công viên mãn nếu bạn không có nghị lực cũng như thực lực và cố gắn, điều này đồng nghĩa với câu “há miệng chờ sung”. Đừng chờ đợi một điều kỳ diệu xảy ra với bạn, tôi không cố ý giết chết những ý nghĩa của cổ tích nhưng bạn buộc phải tin rằng phép màu chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích. Bạn đang sống trong xã hội hiện đại, không có hoàng tử công chúa, không có phù thủy và bà tiên, không có phép thuật. Đừng chờ đợi một người không yêu mình, bạn có thể ép mình dậy sớm, ép mình ăn những thứ không thích nhưng không thể bắt ép được tình yêu.

Chiều hôm nay tôi lại đến quán cà phê cũ, ngồi một góc lý tưởng có thể quan sát toàn khuôn viên quán. Và tất nhiên trước khi đến đây tôi đã hoàn thành phân nữa công việc, trên đường đến đây đã dừng và chạy đúng tín hiệu đèn đỏ. Và…bây giờ tiếp tục đợi một người đến như hẹn để tương lai một mối quan hệ mới không xa.

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ



SỨC MẠNH CỦA TÌNH YÊU




“Để nhận được yêu thương…  hãy để tình yêu tràn đầy trong bạn cho đến khi mình trở thành một thỏi nam châm.”

Một trong những cách hiệu quả nhất để tạo nên những điều mình muốn là sử dụng sức mạnh của tình yêu. Bởi năng lượng tình yêu luôn thu hút những gì chúng ta muốn trong cuộc sống.

Nếu bạn muốn có sức khỏe tốt và một cơ thể hấp dẫn, hãy yêu mến thân thể của bạn. Hãy quý trọng và chăm sóc cơ thể thật tốt. Chắc chắn rồi bạn sẽ có được một sức khỏe và hình thể như mong đợi.

Nếu bạn muốn có một công việc mới thì phải chắc chắn rằng công việc đó phải là công việc mà bạn thật sự yêu thích. Hãy hình dung đến cảm giác, sự yêu mến công việc mà bạn chọn lựa. Đó là niềm đam mê thật sự và một hạnh phúc của cuộc sống. Bạn mong muốn có một mối quan hệ thân mật, thì trước hết hãy yêu mến chính bản thân mình, đồng thời biết chia sẻ, yêu thương và đồng cảm với mọi người.

Cuộc sống là như thế, khi trao tặng yêu thương, bạn sẽ nhận lại những cảm xúc nồng nàn.

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

NGẪM NGHĨ! MỘT CÂU CHUYỆN CUỘC ĐỜI





Một anh giàu có... có 4 bà vợ:

Ông yêu người vợ thứ tư nhất, luôn mua sắm cho bà ta những bộ đồ sang trọng đắt tiền. Ông nâng niu chiều chuộng, coi người vợ thứ tư như một món đồ trang sức quý. 

Ông cũng rất yêu người vợ thứ ba. Ông tự hào về người vợ này và luôn muốn "khoe" vợ với bạn bè. Tuy nhiên, trong ông luôn thường trực nỗi lo sợ bà bỏ đi với người đàn ông khác. 

Ông cũng yêu người vợ thứ hai. Ông coi bà như người bạn tâm tình, người giúp ông vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Bất cứ khi nào gặp khúc mắc, ông đều tìm đến bà. 

Người vợ thứ nhất lại là người rất chân thành, chung thủy, luôn kề vai sát cánh bên ông lo toan chu đáo chuyện gia đình. Tuy nhiên, ông lại không yêu bà vợ thứ nhất. Mặc dù bà rất yêu ông, ông hầu như chẳng bao giờ chú ý đến bà. 

Một ngày, ông ngã bệnh. Ông tự biết rằng mình sắp từ giã cõi trần. Ông nghĩ về cuộc sống giàu sang xa hoa và tự nhủ: "Hiện mình có 4 bà vợ. Nhưng khi mình chết, lại chỉ có một mình. Thật cô đơn làm sao!"
- Ông ta hỏi bà vợ thứ tư: "Tôi yêu mình nhất, luôn dành cho mình sự quan tâm đặc biệt và những điều tốt đẹp nhất. Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa, liệu khi tôi chết, mình có nguyện đi theo tôi không?"

"Không đâu" - Bà vợ thứ tư đáp lại và bước đi. 

Câu trả lời như một nhát dao cứa vào. 

- Ông hỏi người vợ thứ ba: "Tôi yêu bà nhiều lắm, tôi sắp chết rồi, bà có nguyện theo tôi không?" 

- "Không, cuộc sống vẫn đang đẹp mà. Sau khi ông chết, tôi sẽ tái hôn". Trái tim ông run lên đau đớn. 

- Sau đó, ông hỏi người vợ thứ hai: "Bất cứ khi nào gặp vấn đề khó khăn rắc rối gì tôi cũng đều tìm đến bà. Bây giờ tôi xin bà hãy kề vai sát cánh cùng tôi lần cuối cùng. Khi tôi chết, bà có nguyện đi theo tôi không?" 

Bà vợ thứ hai trả lời: "Xin lỗi, lúc này tôi không thể giúp ông được. Nếu có, tôi chỉ đưa linh cữu ông ra mộ thôi". Ông nghe câu trả lời mà như sét đánh ngang tai. Ông thực sự quá đau đớn vì người mà ông nghĩ có thể tin tưởng nhất cũng bỏ rơi ông. 

Bỗng có một giọng nói cất lên: "Tôi sẽ đi cùng ông, đi đến bất cứ nơi nào ông tới". Ông dáo dác tìm kiếm chủ nhân của giọng nói và nhận ra đó chính là người vợ thứ nhất, người mà chẳng mấy khi ông để ý tới. Trông bà gầy và xanh xao quá. Rưng rưng xúc động, ông nói: "Ðáng lẽ ra trước đây tôi phải chăm sóc bà nhiều hơn nữa". 

Mỗi chúng ta ai cũng có 4 bà vợ

- Bà vợ thứ tư chính là thân thể của chúng ta. Cho dù ta có chăm chút, trau chuốt đến mấy, rồi nó cũng rời bỏ ta khi ta chết. 

- Còn bà vợ thứ ba? Ðó chính là của cải, địa vị... Khi chúng ta chết, chúng sẵn sàng đi theo người khác. 

- Bà vợ thứ hai chính là gia đình và bạn bè. Cho dù có thân thiết đến mức độ nào, khi ta chết, họ cũng chỉ khóc đưa ta ra mộ mà thôi. 

- Bà vợ thứ nhất chính là tâm hồn ta, thường bị lãng quên khi ta chạy theo tiền tài, địa vị, danh vọng, của cải, nhưng nó sẽ theo ta suốt cuộc đời. 

Tốt hơn hết là nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ bây giờ, vì đó là "người" thân tín nhất bên ta. Ðừng để phải hối hận vì đã lãng quên nó.

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

VÌ SAO BÚT CHÌ CÓ TẨY




Có người hỏi: vì sao bút chì có tẩy? Chẳng phải câu trả lời đã quá rõ ràng rồi sao: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp hoặc để xóa hoàn toàn một đoạn văn nào đó! Vậy có bao giờ bạn tự hỏi mình: phải chăng trong cuộc sống này, chúng ta cũng cần có một cục tẩy cho riêng mình? Để xóa đi những sai lầm của người khác và của chính bản thân ta! Có lúc chúng ta keo kiệt, không dùng đến cục tẩy đó khiến cho những trang giấy cuộc đời nhem nhuốc những dòng gạch và xóa!

Bất cứ ai cũng có lúc gặp sai lầm, bất cứ ai cũng gây ra những lỗi lầm khắc sâu trong lòng người khác! Có người ghi nhớ để rồi mãi mãi khắc khoải vì vết thương đó! Có người để nó bị thời gian xóa đi, trống trơn phẳng lặng để viết lên những bài viết cuộc đời đặc sắc hơn, ý nghĩa hơn!

Người ta nói rằng cuộc đời là một trang giấy trắng, và chính chúng ta sẽ quyết định viết nó như thế nào! Khi một đứa trẻ mới vào lớp  một, cô giáo không cho chúng viết bằng bút bi mà viết bằng bút chì! Bởi vì sao bạn nhỉ? Vì bàn tay yếu ớt của các bé nhất đính ẽ có lúc viết những nét nghuệch ngoặc, sai từ này từ khác! Và khi đó, bé sẽ dùng tẩy để tẩy đi những chữ viết chưa đúng, chưa đẹp của mình! Chúng ta cũng vậy, không ai sinh ra đã có thể viết lên những bài ca cuộc đời một cách  hoàn chỉnh! Có lúc chúng ta vì vội vã mà đi sai phương hướng dẫn đến những hậu quả khôn lường, có lúc vì chủ quan mà mắc sai lầm không thể sửa chữa! Làm thế nào đây? Ngồi trách móc bản thân và hứng chịu những lời trách móc của người khác? Như vậy có giải quyết được gì không?

Lúc ấy chúng ta cần biết tẩy đi những sai lầm mắc phải và làm lại từ đầu với những bước đi thận trọng hơn! Không ai có thể trưởng thành mà chưa một lầm vấp ngã hay mắc sai lầm!

Mỗi em bé trước khi biết đi cũng trãi qua quá trình chập chững với không ít lần vấp ngã! Đừng tự trách bản thân mình quá nhiều bạn ạ! Cũng như đừng trách móc những người khác khiến họ cảm thấy mình kém cỏi mà mất hết niềm tin vào chính bản thân họ! Hãy biết chấp nhận sai lầm như một điều tự nhiên trong cuộc sống để đối mặt với sai lầm và thất bạ một cách nhẹ nhàng hơn! Bạn biết đấy, cục tẩy sinh ra để xóa đi những chữ viết chưa được tròn trịa, chưa được chính xác thì chúng ta cũng hãy dùng cục tẩy của mình – sự bao dung và thứ tha để tẩy đi những sai lầm của mình và người khác mắc phải!

Đừng quá khắt khe với người khác, cũng đừng chỉ nhìn vào những sai lầm của họ mà đánh giá con người họ! Bất kỳ ai cũng có lúc mắc phải sai lầm quan trọng là họ biết mình sai để sửa, còn chúng ta đừng chỉ biết nhìn vào những sai lầm đó mà hãy nghĩ đến những gì họ đã cố gắng, đã nỗ lực để làm tốt công việc của mình!

Có câu chuyện về chiếc bánh bị cháy, bạn đã nghe bao giờ chưa nhỉ? Một người phụ nữ phải làm việc 8h/ngày lại còn chăm sóc gia đình và làm hết mọi công việc của một người nội trợ! Một ngày nọ cô mệt nhoài với hàng tá công việc ở cơ quan khiến cô có cảm giác như kiệt sức! Về nhà cô còn phải dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn cho chồng và con của cô! Khi người chồng đón con từ trường về, cũng là lúc cho nướng xong mẻ bánh quy trong lò! Thế nhưng vì quá mệt nên cô đã để quên nó một lúc khiến cho một vài chiếc bị cháy!

Lúc ăn tối, đứa con quan sát xem có ai nói gì về những chiếc bánh cháy đó không nhưng chẳng có ai lên tiếng cả! Khi dọn bắt đĩa, người vợ ngỏ ý xin lỗi về những chiếc bánh cháy nhưng người chồng dịu dàng nói: có gì mà em phải xin lỗi chứ, hơn nữa mùi vị nhưng chiếc bánh ấy rất ngon! Người vợ mỉm cười hạnh phúc!

Khi đưa con đi ngủ, nó thì thầm hỏi bố nó: có thật bố thích ăn bánh quy cháy không? Không con ạh, anh ta nói với con! Nhưng hôm nay mẹ con rất mệt mà vẫn phải chuẩn bị bữa ăn cho bố con chúng ta! Không nên làm mẹ buồn mà một vài chiếc bánh cháy có ảnh hưởng đến ai đâu chứ!

Thế đấy, có bao nhiêu người không để ý đến một vài chiếc bánh cháy trên đĩa bánh? Không nhiều lắm phải không bạn! Cũng như vết mực đen trên tờ giấy trắng! Có lúc chúng ta chỉ biết nhìn vào những sai lầm, khuyết điểm của người khác để rồi lên tiếng chỉ trích mà quên rằng họ đã cố gắng rất nhiều!

Hãy sống bao dung hơn bạn nhé, để cục tẩy của bạn mòn dần theo năm tháng, đừng bao giờ để cực tẩy của bạn mãi mãi như mới xuất xưởng! Bởi vì nếu không sử dụng đến nó cuộc đời của chúng ta sẽ chi chít những vết gạch xóa sau những lần mắc sai lầm! Một tờ giấy như vậy có đẹp đẽ gì không bạn? Hãy để nó là một tờ giấy được viết nên bởi những trãi nghiệm, những thử thách, quyết tâm và cả sự tha thứ và bao dung nữa, bạn nhé!

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

ĐỂ LUÔN GIỮ ĐƯỢC SỰ TÔN TRỌNG





Đừng chê bai hay than trách về những người xung quanh bạn, hãy để họ được là chính họ. Đừng cố gắng bẻ cong một con đường chạy thẳng bởi vì có cố gắng thế nào đi nữa, đường thẳng vẫn mãi là đường thẳng mà thôi. Cũng giống như bạn muốn được là chính bạn, thể hiện con người và bản chất của bạn chứ không phải của những người xung quanh.

Khi chúng ta nhận được sự giúp đỡ của ai đó ngoài mong đợi hãy thể hiện thái độ biết ơn với họ. Đừng nghĩ rằng, lần này họ giúp lần sau mình sẽ giúp lại, thế là hòa. Như vậy bạn sẽ khiến cho họ có cái nhìn mất thiện cảm đấy. Bởi người ta giúp đỡ lẫn nhau không hi vọng vào việc trả ơn. Nếu bạn quá coi trọng việc báo ơn đó sẽ khiến cho người làm việc thiện cảm thấy bị áp lực và bị xem thường. Hãy coi trọng những việc họ làm, hãy quý trọng những gì họ đã làm cho bạn. Như thế sẽ làm cho người khác cảm thấy vui vẻ hơn đấy, bạn ạ.

Bạn có đánh giá cao những người luôn giúp đỡ người khác không? Hay bạn gọi họ là những kẻ “bao đồng” nếu bạn cho họ là người như vậy, có lẽ lần sau bạn chẳng hi vọng vào việc được họ giúp đỡ đâu. Bạn thấy đấy, việc chúng ta cảm kích trước sự giúp đỡ người khác có gì to tát đâu nhưng lại làm nên được nhiều lợi ích hơn ta nghĩ. Đó chính là sự tôn trọng mà họ đáng được nhận. Cũng như khi bạn nhận được nụ cười của ai đó khi muốn cảm ơn bạn. Nó làm cho bạn cảm thấy được tôn trọng, người khác cũng sẽ như vậy. Thế nên bạn đừng bao giờ thể hiện thái độ miễn cưỡng tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác.

Hãy tôn trọng người khác, dù trong hoàn cảnh nào cũng đừng bao giờ quên rằng: bạn có thể tức giận với người khác nhưng không bao giờ được phép xúc phạm họ. Bạn hãy  tôn trọng mình và tôn trọng người, để luôn giữ được sự tôn trọng nhé!

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ