Thursday, May 22, 2014

Khi người yêu cũ có người yêu mới

" Ai đó từng nói rằng chờ đợi là hạnh phúc, nhưng cũng có người bảo rằng chờ đợi chỉ mang lại khổ đau. Song, không ai có thể trải qua cuộc sống này mà ko chờ đợi. "


Chúng tôi chia tay hơn một năm.
Chẳng có cơ hội gặp nhau nhiều chỉ có lễ tết thì vài ba câu chúc để đừng quên nhau.
Cô ấy vẫn sống cuộc sống độc thân bình lặng kể từ ngày tôi ra đi. Chẳng biết nỗi đau tôi để lại cho cô ấy sâu bao nhiêu, quả thật tôi chưa bao giờ dám hỏi, tôi chỉ cầu mong thời gian trôi qua thật nhanh để giây phút chia tay có thể nhanh chóng trở thành kí ức của cả hai.

Tôi có quen biết vài ba người sau đó, nhưng rồi cũng đường ai nấy đi. Cái bóng của cô ấy lớn quá, ngày xưa chỉ vì một phút yếu lòng tôi khờ dại buông tay để rồi cô ấy trôi thật xa.

Hà Nội to lớn là thế, vậy mà chiều nay tôi bất chợt thấy cô ấy nắm tay một người đàn ông rất mới ngay ngã tư khu trung tâm.
Tôi dừng lại.
Chân tôi dừng lại.
Tim tôi dừng lại.
Một điều gì đó rất khó diễn tả chạy dọc sống lưng tôi. Nhìn họ hôn lên má nhau mà lòng tôi như một thung lũng sâu bị ai ném hàng trăm viên đá cuội xuống.


Cô ấy có người yêu mới.
Điều đó thì chẳng có gì sai trái, điều đó thì chằng có thì khác lạ. Vậy mà, người ra đi năm xưa là tôi lại đứng giữa ngã tư đường đau nhói một thứ tình cảm vô duyên cùng cực.

Chắc phải có ai trải qua thứ cảm giác này rồi mới có thể hiểu những gì tôi đang nói, mọi thứ cứ lộn xộn và rối tung dù có cố gắng vờ sắp xếp gọn gàng.
Tự nhiên lại đau.
Tự nhiên lại ghen.

Đừng trách tôi tham lam. Tôi chẳng phải muốn kéo cô ấy về thêm lần nữa đâu chỉ là cái cảm giác người yêu cũ có người yêu mới nó lạ lắm... thực sự là rất lạ
Trong giây phút . . . trái tim chợt  ;( ... người yêu cũ có người yêu mới. . . :(

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Có không giữ,mất đừng tìm.Đến không trân trọng,đi đừng cố níu ♥

"Em muốn được là một cái cây để mãi mãi bám rễ vào lòng đất, để không bao giờ phải rời xa những người mình thương yêu."


Trong tình yêu, kẻ nào ra đi là kẻ mạnh!

Khi còn bên nhau…

Em: Anh nhớ em nhất là khi nào hả anh?

Anh: À… ừm anh nhớ em nhất mỗi lúc anh ngủ và khi anh say.

Em: Giận anh rồi, chẳng lẽ những khi anh không-tỉnh-táo như thế thì anh mới nhớ đến em?

Anh: Ối, anh đùa mà… bé đừng giận. Anh trả lời thật nhé! Anh nhớ em nhất khi anh đang thở…

Khi chia tay…

Anh: Alo, em đấy à? Anh nhớ em lắm đấy, em biết không?

Em : ...

Hai đoạn đối thoại trên cứ mãi là lởn vởn trong tâm trí của nó, tiếng nói trầm ấm của anh, cái giọng nũng nịu của nó một thời sao cứ âm vang bên tai khiến nó chập chờn rơi vào mộng mị của riêng mình... Bây giờ, nó biết anh nhớ về nhất là khi nào rồi!

Một cuộc gọi. Một câu nói. Một kí ức ùa về… Nó đã không gặp anh bao lâu rồi nhỉ?... 4 tháng… 6 tháng… 1 năm rồi đó ư? Thời gian trôi nhanh thật, ngược xuôi ngang dọc, giờ đây nó đã không còn là cô bé ngốc nghếch, bướng bỉnh ngày nào bên anh nữa rồi. Ngày xưa… Người nói chia tay là nó. Người khóc nhiều nhất cũng lại là nó. Người cố tỏ ra mạnh mẽ cũng chính nó. Nhưng không ngờ tất cả những điều đó đã tố cáo rằng: Nó chỉ là một cô gái yếu đuối đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ mà thôi!



Thời gian cũng giống như một mặt hồ rộng. Chúng ta ném vào đó tuổi trẻ, sự xinh đẹp, tình yêu và cả những kí ức buồn… Nó đã trót lỡ tay ném vào mặt hồ đó tình yêu của nó dành cho anh. Không phải là không có tiếc nuối, không phải là không tổn thương nhưng trên hết, sự cao ngạo và trẻ con của nó đã chiến thắng tất cả. 

Cầm chiếc điện thoại trên tay, những dòng số chạy loằng ngoằng thay thế cho một cái tên “Anh yêu”, nó tự hỏi: Tại sao một năm trôi qua anh mới gọi cho nó và nói rằng anh nhớ nó? Anh có biết nó đã nhớ anh đến phát điên những ngày mới xa anh, nhưng con bé bướng bỉnh trong nó bắt nó phải câm lặng, phải tập quên anh và có lẽ nó đã làm được. Nó đã mơ hồ nghĩ về ngày nó tình cờ gặp anh đâu đó trong thế giới nhỏ hẹp của những người từng yêu nhau, nó sẽ nhìn anh và mỉm cười - một nụ cười đầy kiêu hãnh. Nó sẽ cho anh thấy nó đã sống tốt như thế nào, vẫn xinh đẹp ra sao khi gặp lại anh. Nhưng ngày đó đã không đến, nó không mạnh mẽ như nó nghĩ, chỉ một cuộc gọi bất chợt lúc nửa đêm vào cái khoảng thời gian một năm dằn dặt xa cách đó thôi cũng đủ làm nó… vụn vỡ.

Tình yêu thật là kì lạ yêu nhau, giận nhau, rồi xa nhau… những tưởng sẽ không bao giờ trái tim có thể run lên vì người kia nữa nhưng hóa ra không phải vậy. Một người có thời đã từng thân thuộc như chân tay không thể tách rời rồi bỗng cách chợt xa nhau nghìn trùng nay bỗng xuất hiện đột ngột mà tàn nhẫn, để nó nhận ra rằng: Hóa ra anh vẫn ở đây - nơi rất sâu trong trái tim nó. Những gì thân thuộc nhất lại lần lượt dắt díu nhau về, đứng vây quanh nó, nhìn nó chằm chằm…

Nó tự nhủ: Thôi thì cũng chỉ là một câu nói nó muốn nghe thôi mà. Cứ coi như đó là những viên đá xanh còn sót lại sau một cuộc tình đã đổ vỡ, cứ coi như đó mà minh chứng rằng nó đã từng yêu. Thôi thì có vấp ngã, dại khờ ngày trước, mới có một nó bây giờ. Thôi thì yêu thương này gói lại, để những yêu thương khác có cơ hội mở ra. Thôi thì… ừ thôi thì… chúng ta xa nhau thật rồi!

Nó thấm thía rằng: Thời gian đã qua, lời đã nói, và những cơ hội đã bõ lỡ là thứ mất rồi thì không cách nào lấy lại được. Trong tình yêu, kẻ nào ra đi là kẻ mạnh! Nó đã quyết định ra đi khỏi trái tim anh thì nó sẽ không trở về nơi đó nữa bởi khi chúng ta chia tay nhau, chúng ta đã mất nhau một lần và nó không muốn mất anh thêm một lần nữa đâu! Vậy nên khi còn yêu nhau, hãy trân trọng tình cảm của nhau, đừng để khi mất nhau rồi mới hối tiếc…

Bây giờ, nó mới tìm ra câu trả lời cho câu hỏi “Khi nào anh nhớ em nhất?” có phải là quá muộn rồi không? Anh nhớ em nhất là khi chúng ta không còn ở bên nhau nữa…


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Wednesday, May 21, 2014

Góc phố buồn tênh...

"Có người lạc chính mình, lạc cả đường quay lại trái tim
Chỉ thổn thức ngày xưa mà bỏ quên nước mắt ngày hôm nay cũng cần phải khóc…
Người ngược đường, ngược hoàng hôn, ngược cả nỗi đau đi tìm gì chẳng rõ…
Phố cũng lạc mình, phố bỗng buồn tênh…
Người hỏi gió đường về mà phố đâu hay…
Phố đưa người đi, nhưng không khứ hồi chiều trở lại…
Phố thênh thang nhớ, phố dài rồi tít tắp…
Người không biết quên, người lạc giữa phố người…"

Phố gồng mình bỏ trốn con đường xa, em quặn đau chạy đi để bỏ rơi nỗi nhớ. Nhưng phố không đường, phố đâu còn là phố. Nhớ nhung này cũng chẳng tự đứt gánh mà rơi…

Những buổi sáng em tự đánh thức mình bằng nỗi nhớ luộm thuộm và vụng về không rõ phải dành cho ai, phố cũng loang dài hoài niệm ngẩn ngơ về quá khứ. Gợn lòng mình thấy chất đầy bất an và lo lắng, cho hạnh phúc của sau này sẽ trọn vẹn được đến đâu…

Ngày hôm qua liệu đã lắng thật sâu, hay vẫn chỉ là ngủ quên và chờ nỗi đau đánh thức. Nước mắt gọi buồn, nụ cười nhạt môi gọi nhớ. Người gọi người, người biết gửi về đâu…

Một ngón tay di thật khẽ về khoảng xưa cũ trong tim, đám cát trong đồng hồ chảy ngược gọi ngày hôm qua trở mình mà thức giấc. Tiếng nhói bịt chặt lấy trái tim đang kêu đau, rồi bỗng thấy mình, trống hoác! Em cô đơn và cũ kĩ, như căn nhà bỏ hoang.

Dưới lớp cặn dày đặc ám bụi bởi thời gian, đã từng là hạnh phúc, đã từng là tình yêu…


Phố nối phố rồi dài như em nhớ anh, nhưng… chưng hửng. Ai đáp đền, ai trả, rồi ai mua… cái nỗi nhớ dại điên xông xênh trong tâm thức. 
Có ai thương hộ lòng em…
Phố gồng mình bỏ trốn con đường xa, em quặn đau chạy đi để bỏ rơi nỗi nhớ. Nhưng phố không đường, phố đâu còn là phố. Nhớ nhung này cũng chẳng tự đứt gánh mà rơi…
Cuối chiều nhạt, phố chìm mình trong ráng hoàng hôn. Mặt trời lụi dần đi rồi trả bóng đêm về bên phố. Trả phố một mình, đường lại vắng người qua… Tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bàn chân, có người lại ôm mình lang thang cùng nỗi nhớ. Gió hắt hiu như mùa về đi lạc. Bảng lảng buồn, bảng lảng tiếng thở dài trở trăn…

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Im lặng phải chăng là đã kết thúc?

Tình yêu là gì em biết không?

Là những yêu thương tận đáy lòng
Để lúc lạc nhau khi bề bộn
Ta còn đứng đợi giữa phố đông. “




Đôi khi, tình yêu chẳng cần phải nói thành lời, chỉ cần lặng nhìn vào mắt nhau là đã hiểu tất cả. Nhưng im lặng chấp nhận, im lặng chịu đựng, im lặng hờn ghen, im lặng giận dữ lại hoàn toàn trái ngược.

Anh đã từng dặn em, những lúc nào em giận anh, em đôi co như thế nào anh cũng nghe, nhưng hãy giữ lấy liên lạc em nhé. Anh sợ sức tàn phá của sự lặng im, anh sợ em quen với nó mất rồi, em không còn cần giữ lại sự ồn ào này nữa.

Em còn lên tiếng, nghĩa là em còn quan tâm, còn ấm ức, còn nhớ nhung, còn yêu thương. Em im lặng rồi, im lặng mãi, nghĩa là em buông tay. Mà trong tình yêu, đáng sợ nhất không phải là giữa hai người không còn tình cảm, mà là một người cố níu nhưng một người lại buông xuôi mất rồi.

Có những cuộc tình đã héo tàn ngay trong sự im lặng ấy. Đến một lời chia tay chính thức cũng chẳng được nói ra, dần dần những cuộc hẹn thưa bớt, lời yêu nhạt dần, tin nhắn chẳng còn thấy đâu. Chỉ là cái quay đầu đầy tàn nhẫn, chẳng bàng phân bua, chẳng buồn níu kéo.



Mỗi chúng ta ai cũng có một sự cố chấp nhất định trong tình yêu, là yêu thương đó nhưng cái tôi quá lớn không thể vượt qua mọi rào cản thử thách, là muốn nói nhưng chẳng thể thành lời.

Có những con tim đến suốt cuộc đời vẫn ôm khư khư một hình bóng cũ, là đã tự tay mình để vụt mất trong quá khứ tuổi trẻ ngang tàng, là để tất cả chìm vào lặng im quên lãng, đến cuối cuộc đời cũng chẳng thể nói ra. Lúc có thể thì chẳng nói, đến cuối cùng biết nói với ai nữa đây.

Đời xoay vần, thời gian xoay vần, lòng người rồi cũng xoay vần theo cái im lặng đầy khắc nghiệt trống trải. Im lặng hoảng hoải, xé tan buồn thương, đánh tan kỉ niệm, đập vụn nhớ mong, tung mình mặc theo chiều gió.

Chẳng buồn cất tiếng nữa, giấu nhẹm đi nỗi đau vào trong góc tối nhất, người lặng im, tình lặng im, tất cả vội cuốn trôi vào quá khứ. Em quen dần với bó gối thẫn thờ, quen dần với ánh mắt nhung nhớ, quen cả chiếc điện thoại nằm yên góc bàn.

Chẳng còn tiếng báo tin nhắn thân thuộc, những cuộc trò chuyện thật dài xuyên đêm, hay tiếng em líu lo với ai
đó nũng nịu. Im lặng bao bọc lấy em, làm khiên chắn đi tất cả, em bàng quan với mọi thứ, kể cả anh.

Im lặng phải chăng là đã kết thúc?


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Tuesday, May 20, 2014

Tìm lại tất cả ♥

Học cách lạnh lùng... để quên đi một người.
Học cách vô tâm... để bỏ đi quá khứ.
Học cách vô tình... để nước mắt không rơi.
Học cách lì lợm... để khoé mi đừng cay.
Học cách ương bướng... để chấp nhận tất cả .
Học cách điên loạn... để quên đi cảm giác đau.
Học cách âm thầm... để biết rằng mình không thể gục ngã...Và ra đi... để tìm lại tất cả 

Ta học cách từ bỏ bởi vì ta đã kiệt sức, không còn đủ sức để mong đợi và hy vọng nữa.
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được chân lý của Hiểu và Thương.
Đã có biết bao nhiêu lần, ta cười chua chát chấp nhận rồi thì cũng từ bỏ.
Nhưng rốt cuộc ta vẫn chỉ là kẻ nông nổi, dại khờ vụng về và ngốc nghếch.
Nếu như yêu thương cũng cần phải học, thì ta sẽ chẳng có thể nào tốt nghiệp bao giờ.
Bởi vì mãi mãi, mãi mãi và mãi mãi, ta chỉ là một kẻ ngu ngơ.
Ta học cách từ bỏ, bởi vốn dĩ ta hiểu được điều mình thực sự mong muốn là gì.
Ta muốn được bên người, ta muốn có được trái tim của người mãi mãi, mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Nhưng điều ta thực sự mong muốn hơn cả là những hạnh phúc của người, những nụ cười của người.

Ta đã từng khao khát việc đem đến cho người hạnh phúc, chăm lo cho người, nấu cho người một bữa cơm ăn hay mua cho người viên thuốc mỗi khi ốm bệnh nhưng điều mà ta mong muốn người nhận được là những điều tốt đẹp hơn thế. Nên ta từ bỏ bởi vì ta biết sẽ có người mang đến cho người những điều tốt đẹp hơn những điều ta có thể mang đến được cho người.
Ta hiểu rằng chân lý của tình yêu chính là một sự hiến dâng chứ không phải là hưởng thụ.
Và việc từ bỏ đó cũng như là một sự hi sinh, một sự dâng hiến để con đường người được rảnh rang mà chậm bước.



Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta vẫn biết mình vụng về. Ta không biết cách bày tỏ và trao đi yêu thương.
Những gì ta nhận được là ngập tràn hạnh phúc, nhưng niềm hạnh phúc ấy khi chạm đến tim người chỉ là một nỗi buồn tới mức ngao ngán.
Ta hiểu sự vụng về của ta, nên ta đành lặng im để người bước đi.
Ta học cách từ bỏ bởi vì ta vụng về tới mức không hề biết cách cố gắng, không hề biết cách giữ lấy những yêu thương của mình.
Ta chỉ biết cho đi, cho đi một cách dại khờ ngu ngốc.
Điều ta mong muốn chỉ là người hiểu. Và rồi thì người đã hiểu... và người ra đi.

Ta phải chấp nhận và từ bỏ. Coi như đó là cách khôn khéo nhất để người có thể cười mỗi khi nghĩ đến ta. Ít nhất trong cuộc đời ta, ta đã làm được cho người một việc tốt đó là buông tay.
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta đã chán nản.
Ta chán với việc vùi mình trong nỗi buồn bã để yêu thương, để đắm say trong một sự vô vọng.
Ta vẫn biết rằng người sẽ chẳng bao giờ trở lại, chẳng bao giờ đến bên ta, nắm lấy bàn tay ta mà gạt đi những giọt nước mắt.
Ta chán với những giọt nước mắt ướt gối mỗi đêm, ta chán với những cơn đau thắt ngực.
Và ta chán với việc viết những dòng tin nhắn chẳng bao giờ được gửi. Chán với việc chờ đợi, hi vọng vào những thứ chẳng có thật.
Ta chán với việc chờ đợi, tin vào lời hứa mà người đã hứa lúc còn chưa chia xa.

Lời hứa hẹn cỏn con đó chỉ với ta là quan trọng, còn với người cũng như nước bọt vội vã khô trên môi.
Ta vẫn hiểu rằng người không bao giờ thích hứa hẹn hay buông những lời ngọt ngào. Nhưng người đã hứa và rồi người vẫn thất hứa.
Ta đã muốn tin, ta đã muốn đợi vào dịp kỉ niệm ý nghĩa của chính mình, lời hứa kia người sẽ thực hiện. Nhưng ta đã chán với cái việc tin tưởng.
Ta đã chán tất cả, chán luôn cả tình yêu và chính mình.

Ta học cách từ bỏ bởi vì ta đã kiệt sức, không còn đủ sức để mong đợi và hi vọng nữa. Và bởi vì tất cả. Vì ta mong người được bình yên.

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Bảo mật thông tin cá nhân trên Google và Facebook - filvietnam.com

Bảo mật thông tin cá nhân trên Google và Facebook - filvietnam.com

Bảo mật thông tin cá nhân trên Google và Facebook
Khi thực hiện một truy vấn tìm kiếm trên Google hay sử dụng các mạng xã hội Facebook và LinkedIn, thông tin về sở thích, mối quan tâm của bạn sẽ bị thu thập lại để phục vụ cho các mạng quảng cáo, nhằm hiển thị quảng cáo phù hợp với nhu cầu của từng người. Không chỉ vậy, rất nhiều website khác cũng “nhúng” widget của một số mạng quảng cáo có khả năng thu thập thông tin người dùng.
Khi thực hiện một truy vấn tìm kiếm trên Google hay sử dụng các mạng xã hội Facebook và  LinkedIn, thông tin về sở thích, mối quan tâm của bạn sẽ bị thu thập lại để phục vụ cho các mạng quảng cáo, nhằm hiển thị quảng cáo phù hợp với nhu cầu của từng người. Không chỉ vậy, rất nhiều website khác cũng “nhúng” widget của một số mạng quảng cáo có khả năng thu thập thông tin người dùng.
 
Tiện ích AVG PrivacyFix sẽ giúp bạn kiểm soát được những mạng quảng cáo nào đang thu thập thông tin của mình, đồng thời thực hiện các thiết lập để chặn việc thu thập ấy, giúp bảo mật thông tin tốt hơn trên Internet.
 
AVG PrivacyFix tương thích với trình duyệt Google Chrome, Mozilla Firefox và cả hai nền tảng di động Android, iOS. Bạn truy cập vào trang www.avg.com/ww-en/privacyfix để tải về phiên bản ứng với loại trình duyệt và thiết bị đang dùng.
 
Bài viết minh hoạ với cách sử dụng AVG PrivacyFix trên Google Chrome. Sau khi cài đặt, bạn bấm biểu tượng và bấm ENABLE PRIVACYFIX ALERTS để kích hoạt chế độ hiển thị thông báo về tình hình thu thập thông tin của một website ngay trên biểu tượng vừa bấm. Cụ thể hơn, khi truy cập vào một website không có dấu hiệu thu thập thông tin người dùng, biểu tượng  có màu xanh lá. Ngược lại, nếu website đó có chèn các mạng quảng cáo thu thập thông tin, biểu tượng sẽ chuyển sang màu cam.
 
Khi đó, bạn bấm biểu tượng  để xem thống kê chi tiết. Số mạng quảng cáo đang được chèn trên website sẽ hiển thị tại dòng xx ad trackers found on this site. Bạn rê chuột vào từng biểu tượng phía dưới để xem đó là các mạng quảng cáo nào, rồi nhấn BLOCK nếu muốn chặn toàn bộ. Sau này, bạn chỉ cần bấm ALLOW để bật lại các quảng cáo đã chặn.
 
Để chỉnh lại các thiết lập giúp bảo mật thông tin cá nhân, bạn truy cập vào trang cấu hình tại địa chỉ https://privacyfix.com/start. Ở đây liệt kê những gợi ý giúp bạn bảo mật thông tin tốt hơn trên LinkedIn và Google. Tuỳ vào từng gợi ý, bạn bấm nút FIX bên cạnh để đến trang thiết lập và sửa lại. Với Google, AVG PrivacyFix gợi ý bạn nên tắt tính năng lưu lịch sử tìm kiếm trên Google Search và YouTube. Bạn nhấn FIX nếu muốn tắt tính năng lưu lịch sử.
 
Ngoài ra, còn có dòng Name and image may appear in ads gợi ý bạn cách tắt hoàn toàn tính năng cho phép Google lấy tên và ảnh đại diện của bạn hiển thị dưới một số quảng cáo nào đó (theo như chính sách mới được Google công bố gần đây).
 
Cuộn xuống dưới trang cấu hình, bạn sẽ thấy thêm mục Tracking và Websites. Trong đó, mục Tracking hiển thị danh sách các mạng quảng cáo có cài cookies vào máy người dùng để lấy thông tin (Tracking cookies are present), kèm theo hai tuỳ chọn cho bạn tắt toàn bộ các mạng quảng cáo trên mọi website (Ad tracking is not blocked) và tắt các widget của Facebook, Google (Facebook and Google widgets are not blocked). Mục Websites hiển thị các website có khả năng lấy địa chỉ email và một vài thông tin cá nhân của bạn cung cấp cho các mạng quảng cáo.
 
Bạn bấm FIX tại tất cả các mục để tăng cao tính bảo mật, và cũng để chặn quảng cáo gây rối mắt trên các website.
 
Ngoài ra, để kiểm tra độ bảo mật thông tin cá nhân trên Facebook, bạn bấm nút LOG IN dưới trường Facebook ở đầu trang để đăng nhập tài khoản Facebook của mình, rồi bấm Okay vài lần ở các hộp thoại hiện ra. Sau đó, AVG PrivacyFix sẽ tiến hành quét qua toàn bộ toàn các thiết lập của bạn trên Facebook để gợi ý những thiết lập giúp bảo mật thông tin tuyệt đối.
 
Bạn nhấn FIX để thiết lập lại theo như gợi ý. Các gợi ý yêu cầu nên bật chế độ xem trước đối với những bài đăng, hình ảnh do người khác tag bạn vào, tắt tính năng hiển thị thông tin Facebook trên Google để tránh bị tìm thấy,… 
 
 
Sưu tầm bởi filvietnam.com