Sunday, May 11, 2014

Em yêu anh nhiều hơn em nghĩ anh ạ!!!


Em đã từng nghĩ liệu con đường sau này anh bước đi có hình bóng của em hay không?

Em đã từng nghĩ nên nhận lời yêu anh để anh đỡ tổn thương vì một cô bé ngốc. Nhưng thực ra là em đã yêu anh thật lòng rồi.

Em đã từng nghĩ giá như không vội vàng yêu anh thì bây giờ có lẽ em đã có một người khác hoàn hảo hơn anh rồi. Nhưng thực ra chắc gì đã có người nào khác yêu em và lo cho em nhiều hơn anh.

Em đã từng nghĩ nếu chúng mình hàng ngày được ở bên nhau, cùng đi chơi với nhau thì tốt biết mấy. Nhưng chúng ta đã may mắn hơn bao người khác vì anh với em chỉ sống cách nhau có một bức tường nhà trọ, ngày nào cũng gặp nhau và nói cho nhau nghe: “Love U!”

Em đã từng nghĩ phải làm sao để mỗi ngày anh yêu em nhiều hơn. Nhưng điều tốt nhất trước hết em nên làm là mỗi ngày hãy dành cho anh nhiều điều bất ngờ hơn, hãy yêu anh nhiều hơn, nhiều hơn nữa…

Em đã từng nghĩ nếu anh yêu em nhiều hơn thì em sẽ lấy anh. Nhưng sự thật là chỉ cần anh yêu em và điều đó làm em hạnh phúc thì em sẽ tình nguyện theo anh đến bất cứ đâu.

Em đã từng nghĩ gia đình là điều ngăn cản tình yêu của chúng mình. Nhưng dù thế nào thì em cũng không từ bỏ nữa… vì em đã quá yêu anh!

Em đã từng nghĩ anh thật vô tâm và không phải là một người con trai lãng mạn như em từng mong muốn. Nhưng em lại vẫn cứ yêu anh thật nhiều… Vì em biết đó mới chính là anh.

Em đã từng nghĩ tại sao mình lại có thể khóc dễ dàng đến thế khi mà nhìn thấy anh ngủ ngon trên nền nhạc “Back in time”. Thì ra chỉ có người đang yêu một cách say đắm mới có thể cảm nhận được những gì thân thương nhất từ người mình yêu.

Em đã từng nghĩ anh là cả cuộc sống này của em, đơn giản bởi chính những yêu thương, quan tâm của anh dành cho em. Khi em ốm, anh sẵn sàng thức đêm canh nồi cháo để sáng mai em được ăn. Khi em buồn hay có chuyện không vui, anh ôm em vào lòng, dịu dàng xoa đầu em và nói: “Không sao đâu, sẽ không có chuyện gì đâu. Vì anh luôn ở đây, ngay bên cạnh em.


Anh! 

Em nghĩ nhiều quá phải không anh? Em không biết phải làm sao để ngừng suy nghĩ về anh, về cuộc sống hàng ngày của anh, về chúng ta và về cả tương lai của chúng ta nữa. 

Em đã từng nghĩ liệu con đường sau này anh bước đi có hình bóng của em hay không?

Em đã từng nghĩ “hoa bồ công anh” có gặp gió mà bay đi không?

Em đã từng nghĩ có một lần nào đó anh suy nghĩ về một “happy ending”?

Và em đã nghĩ mình sẽ nắm thật chặt tay anh và không buông tay cho đến khi bàn tay anh chủ động rời khỏi bàn tay em. Dù có ngày ấy đi chăng nữa, em sẽ đợi anh nắm lại tay em như lúc ban đầu. 

Vì em yêu anh nhiều hơn em nghĩ.

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

I Miss You ♥



Em thật sự đã rung động bằng chính con tim này, liệu nó có phải cùng chung nhịp đập không anh?!!
Em yêu cái sự chân thành, mộc mạc của anh không biết từ đâu và từ bao giờ em tin, luôn tin nơi anh, những gì anh nói là thành thật em cảm nhận được những khao khát của anh về tình yêu, về lẽ sống. Dẫu chỉ là những cuộc gọi, những chuyện trò chia sẻ với nhau. Mà như thân thương từ lâu lắm, những hoà điệu từ tâm hồn mà em đã chờ đợi bấy lâu nay là từ một người như anh mang đến...
Có những trăn trở, những lo lắng, ngờ vực cho cái đơn điệu trong tâm hồn nhau trước đó, thì với em có lẽ sẽ không bao giờ tìm thấy anh trong cái thế giới bao la, rộng lớn thế này.
Có một người đã cho tim em lần thứ hai loạn nhịp.
Có một người khiến em phải bỏ qua những nguyên tắc vốn có trong em để tự cười rồi trách móc với bản thân rằng: Đôi khi mình thật mụ mị, điên cuồng. Mình đâu rồi những tháng ngày lạnh nhạt, thờ ơ, ngu ngơ, mà buồn bã...Có một người khiến em bỏ qua luôn những cái dè chừng, sợ hãi,tội lỗi, mặc cảm khi nhìn lại con người của mình trong quá khứ. Nhưng mọi thứ là sự thật, em hiểu anh từng trải và thấu hiểu những điều đó, chỉ là em không biết cách thế hiện và bày tỏ mà thôi....Bên anh em cứ ngượng lời, cứ cho qua đi những gì anh cảm nhận. Mặc dù trước đây em rất khắt khe với những cái người ta gọi là trăng sao, lãng mạn quá mức. Không phải cứ có lần đầu tiên rồi nhắm mắt đưa chân dễ dãi để lần thứ hai thực hiện...
Em tự hỏi lòng anh dành cho em là bao nhiêu trong trái tim đã chia đôi trong những lần tình yêu làm anh đau khổ?

Có phải là duyên nợ không hay là nó nằm trong xác suất số lần anh cũng như bao chàng trai khác: tán gái để vơi đi? Nhưng em chẳng phải đâu, có lẽ em đến quá nhanh so với những gì chúng ta nghĩ, em cũng chỉ là " người lạ" thôi mà...
Em khóc, đó là cảm xúc thật của em. Có thể, em không có gì hết ngoài sự chân thành. Có thể do em yếu đuối, cũng có thế em đã mạnh mẽ một thời gian quá dài rồi.
Bỗng dưng em sợ ngày mai đang tới, liệu nó có đẹp như trong giấc mơ anh mộng mị hay chỉ là hạnh phúc thoáng qua....
Hãy để nhau im lặng một thời gian, anh nhé! Em không biết là bao lâu để em hoàn toàn tin vào sự thật này.Em mãi không ngủ được, lòng em cứ xốn xang như thế...
Em biến mất ngay sau khi chúng ta hẹn hò. Anh sẽ không giận em, nhưng chắc là sẽ buồn và suy nghĩ nhiều lắm. Anh nghĩ về em là người con gái như thế nào anh nhỉ....
Em cảm ơn và xin lỗi anh!
I Miss You <3
1:32 AM

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Em không còn khóc nữa đâu anh nhé !

Có một thời gian dài em nhốt mình trong hoài niệm, khóc cạn nước mắt khi cuộc tình chúng mình đứt gánh. Nhưng giờ em đã không còn khóc nữa... Em đã mạnh mẽ hơn ngày xưa, bởi em biết cuối con đường kia sẽ chẳng còn anh.

Em không còn khóc... khi đi một mình trên con phố quen mà ngày xưa em và anh thường nắm tay nhau dạo bước. Những con đường, những hàng cây, những ghế đá công viên vẫn còn đấy... và chỉ có mình em lang thang...

Em không còn khóc... khi có một ai đó bất chợt nhắc đến tên anh, em sẽ quay đi giấu một ánh nhìn khắc khoải...

Em không còn khóc... khi lật giở lại từng trang Nhật kí viết về anh. Những trang giấy vẫn xanh màu mực với những lời yêu thương cháy bỏng.

Em không còn khóc... khi bất chợt nhìn thấy anh đi với một người con gái khác. Em sẽ nghĩ đó là một người con gái hiểu anh, yêu anh hơn em (như anh từng nói).

Em không còn khóc... khi nhìn một cánh chim cô đơn trên bầu trời hay một cánh diều đơn chiếc, lẻ loi. Em bất giác thấy mình giá như cũng có thể bay...



Em không còn khóc... khi một mình lướt qua bóng tối. Em sẽ bước thật nhanh và hát thật to để xua đi cảm giác sợ hãi...

Em không còn khóc... khi nhận tin nhắn hỏi thăm của anh. Em sẽ nghĩ thế cũng tốt, tình yêu có thể  trở về thành tình bạn cũng đã là may mắn với cả hai

Em không còn khóc... khi nghe anh báo tin anh nói anh đã có tình yêu mới và em mừng cho anh.

Em không còn khóc... khi chúng mình vô tình chạm mặt nhau... Em sẽ cười thật tươi cho dù trái tim em đau nhói

Em đã từng là cô gái yếu đuối, khi ở bên anh không biết bao nhiêu lần em đã khóc khi gặp bất kì một rắc rối nào, một vấn đề gì bế tắc hay một điều gì đó cảm động... Những lúc ấy anh là người chở che, dỗ dành và an ủi em... em đã từng thấy mình là cô gái hạnh phúc nhất thế gian.

Em đã nghĩ, giá như thời gian có thể quay ngược lại thì em sẽ không khóc nhiều đến thế. Em sẽ không là một cô bé yếu đuối, mong manh... trước mặt anh. Em ước giá như mình mạnh mẽ...

Tất cả giờ cũng đã qua đi, em trân trọng kỉ niệm về anh cũng như anh vẫn luôn trân trọng, xem em là một người bạn. Em đã mạnh mẽ hơn sau những giông bão tình cảm đi qua, em thấy mình trưởng thành hơn, thấy mình có nghị lực hơn và hơn  hết em đã có thể bình yên khi gặp lại anh.

Em không còn khóc nữa đâu, anh nhé!

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Gửi đến người tôi yêu !


A à! A có nhớ em không? 6 ngày rồi a nhỉ?e nhớ a nhiều lắm. Nhưng bản thân ko cho phép mình nt hay gọi điện cho a, đọc những dòng tn a gửi cho e ,thật lòng em muốn trả lời lắm,muốn chạy đến bên A lắm .nhưng đã bao nhiêu lần rồi,yêu nhau gần 1 năm vậy mà chúng mình cãi nhau và chia tay đến cả trăm lần.
Bên a hạnh phúc lắm ,nhưng những lúc cãi nhau vơi em là những ngày tồi tệ nhất. Cả 2 chúng ta lại mất ăn mất ngủ vì nhau . Không hiểu ty là gì a nhỉ, sao lại khiến con người ta thay đổi tâm trạng nhanh đến vậy. Lần này e lam vậy, e quyết tâm vậy .ko phải vì em ko yêu a nữa,chỉ là biết con đường phía trước chẳng thể bươc đi cùng nhau. Vậy thì bên nhau lgi để rồi sau xa nhau lại đau nhiều hơn.
E yêu A nhiều thật đấy,em có lẽ sẽ chẳng biết đến ty là gì nếu ko gặp a. Chúng ta đã vì nhau mà thay đổi nhiều a nhỉ? Bản thân e cũng ko nghĩ mình lại có thể thay đổi nhiều đến thế. Yêu a em ko còn khái niệm muốn đi chơi với bất kì người con trai nào khác, e xoá bỏ và gạt đi tất cả những người tán tỉnh em. E yêu A và chỉ cần có A thôi. Ko cần ai yêu e nữa,tình yêu của mình mãnh liệt thật,nhưng nó ko đủ để chúng ta hi sinh tất cả vì nhau. Bởi tình yêu cả 2 dành cho gia đình vẫn là trên hết.
Con đường phía trước mỗi đứa đi 1 nơi. E thì vẫn cố gâng theo đuổi ước mơ từ nhỏ. Muốn được tốt nghiệp tại 1 trường nơi xứ người. Còn a lại chọn cho mình 1 con đường khác, cũng là nơi xứ người nhưng nơi ấy không phải nơi em sẽ đến. Cả 2 đều biết sống với hiện tại nên chẳng mơ mộng hứa hẹn gì về sau này cả. Nhưng e biết rằng a cũng như e đều mong muốn sau này 2 đứa sẽ gặp lại nhau,khi cả 2 đêu thành đạt.
Cám ơn a đã yêu e ,cám ơn vì đã bên e 1 năm qua để e có thể trở thành con người như bây giờ. Bên a em hạnh phúc lắm,hp đến mức ko biết sau này mình có thể hp như thế hay không?
A à! Chăm chỉ học hành rùi làm ăn tốt nhé. May mắn sẽ đến với anh. E cũng sẽ vậy,sẽ học để sau này về Việt Nam có thể làm côg việc mình thích.rồi ngày gặp lại nhau chúng mình có thể mỉm cười vì cả 2 đều sống rất tốt. Mình cùng cố gắng a nhé ! Nếu như sau này ko có duyên phận đến với nhau thì e cũng mong a sẽ tìm được 1 người mang lại cho a sự binh yên và hạnh phúc
Luôn mỉm cười a nhé! Em yêu Anh và nhớ anh nhiều lắm !
Lần cuối cho e gọi anh " cờ hó iu "
Gưi đến a " ttvx"



JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Saturday, May 10, 2014

ĐIỀU BÍ MẬT GIẢN DỊ CỦA HẠNH PHÚC


Chúng ta thường không hài lòng khi cuộc sống không như những gì mình mong muốn.
Có mấy ai nhận ra rằng khoảng thời gian Hạnh Phúc nhất chính là những giây phút hiện tại mà chúng ta đang sống? Cuộc sống vẫn chứa đựng nhiều thử thách , khó khăn và nghịch cảnh.Cách thích ứng tốt nhất với cuộc sống này là chấp nhận một thực tế và tin vào chính mình.Tự bản thân mỗi chúng ta, trong bất kì hoàn cảnh nào, phải biết cảm nhận và tự tìm lấy niềm hạnh phúc cho riêng mình.
Đừng trông đợi một phép mầu hay một ai đó sẽ mang hạnh phúc đến cho bạn.Đừng đợi đến khi bạn thật rảnh rỗi hay đến lúc tốt nghiệp ra trường, đừng đợi đến khi kiếm được thật nhiều tiền ,thành đạt, có gia đình, hoặc đến khi được nghỉ hưu mới thấy đó là lúc bạn được hạnh phúc.
Đừng đợi đến mùa xân, mùa hạ, mùa thu hay mùa đông rồi mới cảm thấy được hạnh phúc. Đừng đợi tia nắng ban mai hay ánh hoàng hôn buông xuống mới nghĩ là Hạnh Phúc.
Đừng đợi đến những chiều thứ 7 hay những ngày cuối tuần, ngày nghỉ hay ngày sinh nhật hay một ngày đặc biệt nào mới thấy đó là ngày hạnh phúc của bạn .Tại sao không phải là lúc này ???
Hạnh phúc là một con đường đi, một hành trình.Hãy trân trọng từng khoảnh khắc quý giá chuyến hành trình ấy. Hãy giành thời gian quan tâm đến người khác và luôn nhớ rằng, thời gian không chờ đợi một ai ! Nhưng chắc chắn là không bao giờ quá muộn- và thời gian là người bạn tốt nhất của bạn, của tất cả mọi người.
Hãy làm việc say mê như thể bạn không còn cơ hội để làm lại một lần nữa.
Hãy yêu chân thành và trọn vẹn như thể bạn chưa từng đau khổ vì tình yêu.
Bạn hãy đón nhận cuộc sống với tất cả những điều binh dị, tinh khôi nhất của nó, như thể bạn chưa từng trải qua những năm tháng khổ đau, những phút giây tuyệt vọng. Như thể bạn vừa khám phá ra chính mình, khám phá được ý nghĩa thật sự của tình yêu,và hơn hết là điều bí ẩn giản dị nhất của HẠNH PHÚC...!


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ